Không hiểu sao trên đường vui quá trời quá đất, không hiểu sao khi dừng lại lại bị hôn, không hiểu sao tâm trạng cũng theo đó mà tốt lên, cuộc sống vốn dĩ có nhiều chuyện chẳng thể lý giải được.
Trên đường về lại va vào giai điệu bài 《Booty Music》, sau khi bước vào cửa phòng lại bị bế lên, hai người đè nhau trên ghế sofa, thị phạm lyrics bài hát vừa rồi.
Lâu lắm rồi mới có cảm giác thoải mái như bây giờ, máy sưởi trong nhà khiến hai người thoải mái vuốt ve nhau hồi lâu, xương cánh bướm nhô ra sau vai như một con bướm thật, đang vội vã phá kén bay ra.
Mồ hôi đọng lại trên cánh bướm, Hạ Dĩ Đồng nằm sấp trên người Lục Ẩm Băng, tai áp lên miệng cô, chờ đợi thời khắc đó đến...
Tiếng nước chảy truyền ra từ phòng tắm, Lục Ẩm Băng ngồi trên ghế sofa, nhìn chân tay kiều diễm của Hạ Dĩ Đồng, cho tới bây giờ cô vẫn cảm thấy chân Hạ Dĩ Đồng cực kỳ đẹp, vừa dài vừa thẳng, lúc trần trụi lại càng tác động mạnh mẽ lên thị giác.
Hạ Dĩ Đồng rửa tay xong rồi quay lại, cúi người nhặt quần áo vương vãi dưới sàn, giơ chân, đôi chân trắng nõn luồn vào trong quần nhỏ, Lục Ẩm Băng nhếch miệng.
Hạ Dĩ Đồng kéo quần lên: "Lục lão sư muốn tắm không?"
Lục Ẩm Băng: "Em tắm với chị chứ?"
Hạ Dĩ Đồng: "A."
Lục Ẩm Băng nhướng mày: "Vậy em mặc quần làm gì?"
Hạ Dĩ Đồng: "À, vậy em cởi ra?"
Lục Ẩm Băng: "Cởi đi."
Dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/2053339/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.