Nhân viên công tác của đoàn phim từ xa gọi tới: "Đường Đường, có người tìm em."
Đường Đường hiện tại không khác gì chim sợ cành cong, vừa nghe có người tìm cô ấy, phản ứng đầu tiên chính là hoảng hốt nhìn Vân Cẩm Thời, Vân Cẩm Thời vừa mới kết thúc việc quay phim đang định đi thay quần áo, nghe vậy híp mắt, đi đến giữ chặt tay Đường Đường: "Anh nói người đó chờ một chút, lát nữa chúng tôi sẽ qua."
Sau đó cúi đầu nói với Đường Đường: "Chờ chị thay quần áo, chị đi cùng em."
Đường Đường gật đầu, có chút căng thẳng nắm chặt tay cô.
Vân Cẩm Thời thay quần áo nhưng không tẩy trang, cách trang điểm này vừa lúc trông khá sắc bén, rất thích hợp để đàm phán.
Đến khi hai người các cô đi ra ngoài thì đã qua 15 phút, Vân Cẩm Thời từ phim trường bên này ra ngoài nhìn xem, vừa lúc trông thấy một người đàn ông đứng cách cửa không xa, mặt âu phục vừa vặn, tướng mạo xem như tuấn tú, nhưng cả người trông có phần nghiêm túc.
Người đàn ông trông thấy Đường Đường, dáng vẻ như thở phào một hơi nhẹ nhõm, đi tới nói: "Con theo cha về nhà."
Đường Đường sợ hãi, liều mạng lui về phía sau Vân Cẩm Thời, Vân Cẩm Thời giơ tay ngăn người đàn ông lại: "Ông muốn làm gì?"
Người đàn ông này đúng là Đường Húc Sơ, cũng chính là cha của Đường Đường, bởi vì chuyện Đường Đường mất tích ông ấy đã tâm phiền ý loạn thật lâu, bởi vậy lúc nhìn thấy người thậm chí có chút vội vàng.
"Con bé là con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-noi-co-ay-khong-co-doi-tuong/455844/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.