Editor: Mẹ Bầu
Ứng Uyển Dung xấu hổ vạn phần. Nếu như mà chỉ có một mình Ngô Minh ở đây, đừng nói là nói hai câu, nói đến một trăm tám mươi câu thì cũng không phải là vấn đề gì.
Đôi mắt xếch xinh đẹp của Dịch Bắc nhìn chằm chằm về phía Ứng Uyển Dung. Lại nhìn sang bộ dạng xấu xa lại ủ rũ kia của Ngô Minh, liền khẳng định về phương diện này ẩn ý bên trong không hề nhỏ.
Người tỏ vẻ lạnh nhạt nhất lúc này chính là Cao Lãng rồi. Anh hoàn toàn tín nhiệm đến mức mù quáng đối với cô vợ nhỏ thông minh mạnh mẽ của mình. Cho dù nhìn thấy bộ dạng Ngô Minh giả vờ thở dài, Cao Lãng cũng vẫn không ngừng gắp thức ăn cho cô vợ nhỏ nhà mình, còn thì thầm nói nhỏ: @MeBau*@ "Mau ăn một chút gì đi! Nghe nói em phải quay một cảnh diễn xuất lúc giữa trưa, bị phơi rất lâu dưới ánh mặt trời, em ăn chút rau dưa cho ngon miệng."
Ứng Uyển Dung nhìn Cao Lãng cười cười, vẻ đầy sự bất đắc dĩ. Cô đặc biệt nghĩ đến sự việc kia mà nâng trán thở dài. Không hiểu lúc trước thế nào mà có lại uống nhầm thuốc, đi đồng ý chơi cái trò chơi này chứ? Bây giờ thì tốt rồi, Ngô Minh lúc này đây muốn để cho cô thực hiện lời hứa hẹn của mình rồi.
"Này này này, người nào đó đã nói khi chơi Đại Mạo Hiểm rồi... Như vậy đi, tôi cũng không phải là người không biết thông tình đạt lý, cũng có thể sửa đổi lại lời nói thật lòng kia được!" die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-lam-quan-tau/1150487/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.