“Hóa ra em có điểm yếu là tiền!” – kha cười cười nói khi đặt cằm trên vai tôi.
“Anh hay lắm! Ngồi đàng hoàng đi, không có ôm hay tựa gì hết! Quê rồi.”
“Thôi mà em yêu. Tháng sau anh đưa em giữ hết lương của anh, em chịu không?”
“Anh mà dám!”
“Dám! Nhưng với điều kiện.”
“Nói xem.”
“Sang ở với anh!”
Đèn đỏ, tôi dừng xe lại, quay mặt nhìn Kha.
“Anh biến đi!”
Kha hôn tôi một phát vào môi.
“Trời đất, người ta thấy thì sao?”- tôi phát hoảng.
“Kệ, anh thích thì anh làm!”- Kha trả lời
Tôi đỏ mặt quay lên. Nhìn sang là đôi mắt của một ông trung niên, với vẻ kinh hãi và đầy sợ sệt. Tôi cười gượng nhìn ông ta.
Mới ba giờ chiều, mẹ đã gọi điện thoại cho tôi.
“Tối về ăn cơm nha con. Nói với Kha nữa nhé.”
“Con về ăn mà! Còn ông Kha thì…”
“Con không mời được Kha thì ăn cơm với muối nhé! Mẹ đi chuẩn bị bữa tối đây!” – Mẹ tôi cúp máy.
Tôi thẩn thờ nhìn chiếc điện thoại trên tay.
Vò đầu bức tai một hồi, tôi đến gõ cửa phòng Kha.
“Tôi vào được không sếp?”
“Tùy cậu!” – Kha nói rồi ra mở cửa – “Có chuyện gì vậy em yêu?”
Tôi ngồi xuống ghế anh ta, uống trà trong tách trên bàn làm việc.
“Anh có dùng ngải hay bùa chú gì không mà mẹ với em gái tôi say anh dữ vậy?”
“Trời đất! Oan quá nha! Anh không biết gì hết à. Có chuyện gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-re/2398200/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.