Chị kế toán thật rộng rãi. Tôi ăn một bữa rất ra trò.
“Cảm ơn sếp và mọi người đã đến dự cuộc “rửa tiền” của em! Em chúc công ty mình sẽ có thêm người trúng số như em để em được…đi ăn lại!” – Chị kế toán ngà ngà say, phát biểu như vậy. Mọi người cười đau cả bụng.
“Sao em không ăn lẩu?” – Chị ta hỏi tôi.
“Em không ăn cay được!”
“Tội em tui chưa! Mọi người, Nguyên nó không ăn được thì phải uống chứ nhỉ. Đâu thể ngồi yên….”
Những tiếng hò reo.
“Đúng! Cho thằng Nguyên ngoắc cần câu bữa nay đi!”
“Đúng rồi, cho ông Nguyên ú ớ luôn đi chị!”
“Chìu lòng dân chúng, chị tuyên bố em uống hết bia của mỗi người trên bàn này! Em không say bữa nay chị không cho em về!”
Tôi há hốc mồm kinh hãi. Tôi uống rất kém, ba chia bia là tôi xỉn quên đất trời.
“Chị ác quá!”
“Chị mà cưng! Thôi ăn hay uống, nói đi nhóc.”
“Ông Nguyên!” – Con nhóc thủ thư – “ Chứng tỏ bản lĩnh đàn ông coi! Em này nó mới vào nè!” – Nó chỉ vào cô gái vừa vào làm.
“Em không uống được mà!”
“Vậy em ăn đi, một đũa thôi rồi chị tha!”
ÔI trời, tôi có làm gì đắc tội với bà chị kế toán không mà bả quyết diệt tận tôi vậy nè? Nhìn sang Kha, lão cũng hùa theo mọi người. Tức không chịu được.
“Chị đếm đến ba mà em không ăn là chị mượn cái phễu cho em uống bia đó nha!”
Vui quá nhỉ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-re/2398201/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.