“Thôi tối rồi, cho sếp về đi, mai ổng còn đi họp đấy!”
“Vậy à. Thôi cháu về đi Kha.” – Bố tôi nói.
“Dạ không sao. Cháu cũng buồn vì về nhà có một mình. Bác cho Thảo đi với cháu và Nguyên nhé.”
“Ừ, mấy đứa đi đi. Nhớ tranh thủ về sớm.” – Mẹ tôi nói.
“Sếp lên phòng với em tí, em đưa cho cái USB có tài liệu mai họp.”
Tôi nói rồi đứng lên phòng, một cách khó chịu. Như hiểu ý, Kha đứng dậy đi với tôi.
Tôi lên phòng rồi đóng cửa lại.
Kha ôm tôi từ phía sau. “Em sao vậy?”
Tôi đẩy Kha ra. “Tôi khó chịu quá! Anh hiểu ý tôi chứ?”
“Nguyên à, em không tin anh sao?”
“Tôi không biết. Chỉ là tôi thấy mình khó chịu khi nhìn thấy anh và…em gái tôi!”
“Thôi nào, đừng giận nữa! Anh xin lỗi. Lần sau anh chỉ làm việc gì em thích thôi. Được chưa.”
Kha nói tiếp. “Ủa, mà USB gì vậy em?”
“USB chương trình đề phòng! Người yêu và em gái tôi!”
Kha cười. “Em ghen cũng dữ dội nhỉ! Ha ha.”
“Tôi không ghen! Chỉ là thấy khó chịu.”
“Ok, anh sai. Thôi đi cho Thảo nó vui.”
Tôi bị Kha kéo xuống nhà.
Chúng tôi đi xe của Kha. Thảo ngồi cạnh Kha trên ghế trước, tôi ngồi phía sau một mình. Kha nhìn vào kính hậu, mỉm mỉm cười nhìn tôi.
Vào quán cà phê, Tôi và Kha ngồi đối diện, Thảo lại ngồi cạnh Kha. Chỗ đấy là của tôi chứ! Nhưng làm sao để nói ra?!
Hai người họ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-em-re/2398197/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.