Kể từ sau hôm trở về từ nhà Ôn Thuật Tần, suốt mấy ngày nay, Phương Thế Hào chẳng thấy Thái Oanh ghé công ty khiến anh vô cùng lo lắng. Phải chăng cô đã bị bệnh cho nên anh đã tự tay xuống bếp nấu thức ăn mang đến nhà cho cô. Ông bà Phương lần đầu thấy con trai vì một người con gái có thể làm những chuyện mà anh chưa bao giờ làm. Bởi lẽ vốn dĩ Phương Thế Hào từ nhỏ đã là một cậu ấm. Mọi việc trong nhà đều có người làm thay, anh chỉ tập trung học việc ở công ty và cùng Ôn Thuật Tần quản lí tập đoàn Phương Thành. Phương phu nhân mĩm cười, bèn âm thầm từ phía sau bước đến, không ngừng khen ngợi:
- "Thơm quá. Thế Hào của mẹ hôm nay khi không lại nấu ăn, con mang cho ai đó?"
Nghe mẹ hỏi, Phương Thế Hào lập tức đỏ mặt xấu hổ, sau đó đáp:
- "Con mang đến cho Thái Oanh. Đã mấy ngày nay không thấy Thái Oanh đến công ty cho nên con nghĩ rằng có lẽ cô ấy đã bị bệnh."
Phương phu nhân mĩm cười, bà vỗ vỗ vai con trai mà khuyến khích. Bản thân bà cũng rất thích Thái Oanh, nếu như có thể trở thành người một nhà thì còn gì bằng.
...***...
Xoảng...Xoảng...
- "Cô chủ, xin cô hãy bình tĩnh."
Thái Oanh tức giận bèn mạnh tay ném tất cả đồ dùng có trong nhà xuống đất để xõa cơn giận. Nữ hầu hoảng sợ, vội vàng nhặt từng mảnh vỡ dưới đất, miệng không ngừng khuyên ngăn.
- "Tại sao? Tại sao Ôn Thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-giua-bau-troi-den/3067573/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.