Vài ngày sau đó, trước khi đi làm, Ôn Thuật Tần đều xuống bếp để xem cô nấu ăn. Hành động này của anh khiến Khả Song có chút khó hiểu. Cô mặc kệ anh mà chú tâm giúp má Phùng hoàn thành bữa sáng. Ôn Thuật Tần dùng ánh mắt dịu dàng mà nhìn chằm chằm về phía cô, miệng không ngừng cười mĩm. Vô tình, nụ cười âm thầm của anh lại bị má Phùng phát hiện. Bà quay sang nhìn Khả Song, cô hiện vẫn đang tập trung nấu ăn cho nên không biết phía sau lưng mình đang có ánh mắt dõi theo. Ôn Thuật Tần say sưa nhìn cô, ngay khi anh phát hiện má Phùng cũng đang nhìn mình bèn nhanh chóng thu lại nụ cười khi nãy mà trở về vẻ mặt khó tính thường ngày.
Cạch...
Khả Song đặt đĩa thức ăn lên bàn một cách dứt khoát khiến người trước mắt giật mình. Cô nhíu mày nhìn anh, gỏn gọn nói:
- "Nè, ăn đi."
Thực ra cô vẫn còn giận chuyện anh tự ý hôn mình rồi còn ra lệnh cấm cô rời khỏi đây. Ôn Thuật Tần bỗng nhiên đưa hai tay về sau lưng, sau đó hướng mặt về phía trước, nũng nịu nói:
- "Tôi không tự ăn được. Cô đút cho tôi đi."
- "Chẳng phải anh có tay sao? Tự ăn đi chứ."
- "Nhưng khi trước cô có đút cho tôi ăn mà. Hiện tại tay của tôi đang bận."
- "Bận gì chứ?"
Dứt lời, Khả Song cảm nhận cánh tay mình bị anh kéo về phía trước. Thoáng chốc cô đã ngồi trên đùi anh. Ôn Thuật Tần mĩm cười đắc ý, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-duong-giua-bau-troi-den/3067571/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.