Hóa ra người phụ nữ tên Anne này là trợ lý sinh hoạt mà Ferrari cung cấp cho Winston.
“A… Thích thật…” Hunt vô cùng ngưỡng mộ Winston. Cậu cũng muốn có một trợ lý như vậy.
Khi xe dừng dưới chân khu nhà trọ của Hunt, cậu mới đột nhiên nhận ra một điều: từ đầu tới giờ mình chưa từng nói địa chỉ nhà, tại sao Winston biết được?
“Hẹn gặp ở Montréal.” Winston nói.
Giọng nói rõ ràng vẫn lạnh băng như khi đối phó với truyền thông, nghe vào trong tai Hunt lại dường như có điểm gì không giống.
“Được, ngủ ngon nhé.”
Hunt đi lên lầu.
Montréal sao? Đến lúc ấy, Winston sẽ băng băng lướt trên đường đua, còn mình lại chỉ có thể đứng nhìn…
Đột nhiên hối hận quá, sao mình không thể cố gắng thêm chút nữa trong những chặng đua trước chứ?
Người trợ lý Anne vừa lái xe vừa quan sát biểu cảm của Winston qua kính chiếu hậu.
Cậu ta có vẻ hơi lạnh lùng, không biết đang vui hay đang buồn, rõ ràng hai người cùng ngồi một chiếc xe, thế mà lại có một khoảng cách không sao vượt qua được.
Evan Hunt… hình như là một tay đua mới gia nhập F1 năm nay thì phải? Ba chặng đua trước thành tích ra sao? Làm sao mà quen được Winston nhỉ?
Winston lại còn gọi điện thoại nhờ mình tới đón, chứng tỏ trước đó hai người chỉ có một chiếc xe!
Nhưng theo những gì mình biết được, Winston hình như không hề cho bất cứ ai ngồi lên xe… Đến cả dạ tiệc cũng không có bạn gái theo cùng cơ mà… Winston lúc nào cũng tự đến tự đi, cô đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dung-co-quyen-ru-toi/112954/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.