Mỗi giây phút trôi qua thật nặng nề, Quân Vân Kỳ sốt ruột quan sát mặt hồ vẫn lặng im như tờ, không thấy bóng dáng Thanh Vũ nổi lên, không thể chờ đợi thêm, lòng đoán chắc sự việc lành ít dữ nhiều, Quân Vân Kỳ toan nhảy xuống hồ thì bị Vân Thành ngăn lại:
“Hoàng huynh cẩn thận trúng mưu đó! Một hoàng tử mà không biết bơi, huynh không thấy kỳ lạ sao?”
Quân Vân Kỳ không nói gì, hất mạnh tay Vân Thành ra rồi nhảy ào xuống nước. Ngay lúc ấy, thái giám Lâm Triều cũng hô lớn:
“Hoàng thượng nhảy xuống hồ rồi, mau hộ giá!”
Tiếng nước bắn tung tóe vang lên liên hồi “tùm”, “tùm”, “tùm”. Bá quan văn võ, cung nữ, thị vệ, thái giám từ các thuyền lân cận đều nhảy ào xuống hồ bơi đến thuyền rồng.
Nước hồ lạnh lẽo và sâu thẳm. Quân Vân Kỳ lặn một hơi dài, cuối cùng cũng tìm thấy Thanh Vũ gần đáy hồ. Chàng nhanh chóng bơi đến, dùng hết sức kéo Thanh Vũ lên mặt nước. Lúc này, thị vệ, cung nữ, thái giám mới lao đến, cùng giúp cả hai lên thuyền. Thanh Vũ được đưa lên trong tình trạng tái nhợt, môi tím tái, không còn thần thức.
Quân Vân Kỳ lập tức lật ngửa Thanh Vũ, dùng hai tay vỗ nhẹ lên khuôn mặt lạnh như băng của chàng:
“Thanh Vũ, tỉnh lại, mở mắt nhìn trẫm!”
Thanh Vũ vẫn nằm im, bất động, hoàn toàn không có phản ứng. Không kịp suy nghĩ nhiều, Quân Vân Kỳ cúi xuống, dùng tay mở miệng Thanh Vũ, rồi áp miệng của mình vào, liên tục thổi hơi vào miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-xuyen-sach-lam-de-nhat-my-nam/3600180/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.