Nhớ ra vẫn còn việc cần làm trong hôm nay, Lê Sơ đứng dậy, nhanh chóng chuẩn bị rời khỏi căn hộ.
Trước khi bắt tay vào công việc, cậu quyết định quay về biệt thự để nói chuyện với bà một lúc.
Dạo gần đây, cậu đã ít ghé thăm bà, người vẫn luôn là điểm tựa tinh thần trong những lúc lòng cậu xáo động.
Khi cậu về đến biệt thự, bà đã ngồi sẵn trong phòng khách, ánh mắt hiền từ và nụ cười ấm áp như thường lệ khiến
Lê Sơ cảm thấy an yên hơn phần nào.
Lê Sơ bước vào phòng khách, thấy bà đang ngồi trên chiếc ghế sofa quen thuộc, ánh mắt hiền hậu ngước lên nhìn cậu, khuôn mặt thoáng chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh trở lại vẻ điềm tĩnh.
Bà mỉm cười, vỗ nhẹ xuống ghế bên cạnh, ý bảo cậu ngồi xuống.
"Con dạo này bận rộn quá nhỉ, ít thăm bà nhỉ" bà nhẹ nhàng nói, giọng điệu vừa trách móc lại vừa yêu thương.
Lê Sơ ngồi xuống, mỉm cười ái ngại. "Dạ... con xin lỗi. Công việc của con hơi nhiều, con sẽ cố gắng về sớm hơn."
Bà gật đầu, ánh mắt nhìn sâu vào cậu, như đọc hiếu được những tâm tư mà cậu giấu kín. "'Con có chuyện gì khó nghĩ sao? Bà nhìn con có vẻ lo lắng."
Lê Sơ chần chừ, nhưng rồi vẫn khẽ gật đầu. "Con... chỉ là đôi lúc thấy mọi thứ trở nên mông lung. Con cũng không chắc mình nên làm gì... và đối mặt với cảm xúc ra sao."
Bà mỉm cười xoa tay đứa cháu nhỏ " Lê Sơ ,bà đã từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-va-tinh-nhan-thich-lua-gat/3722692/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.