Trong phòng họp, tiếng người dần trở nên ồn ào. Tiếng ghế cọ xát sàn nhà, tiếng thì thầm đọc lời thoại, cùng những nhóm hai ba người trò chuyện đan xen nhau tạo thành một lớp tạp âm nhỏ nhưng không hỗn loạn.
Đạo diễn cùng Nhậm Hạo Nhiên vừa trò chuyện vừa bước vào phòng, giọng nói nghiêm túc mà vang dội: “Tiểu Phó có diễn xuất tốt, chịu khổ được, cũng biết tôn trọng người khác, đoàn phim chúng ta nhất định phải có trách nhiệm với anh ấy. Về phần đầu tư, tôi nghĩ vẫn nên gọi anh ấy lên để bàn bạc rõ ràng—”
Ông vừa nói vừa tiện thể ngoảnh đầu lại, lời còn chưa dứt thì cánh tay đã bị Nhậm Hạo Nhiên túm chặt, mạnh mẽ kéo lại không cho đi tiếp.
“Đúng thế đạo diễn Chu, thật ra bọn tôi cũng có ý đó…” Nhậm Hạo Nhiên cười thân thiện, nhưng khóe mắt vẫn căng chặt, chăm chăm dán vào bóng người đang đứng bên kia bó hoa rực đỏ, chỉ sợ đạo diễn lỡ tay gây ra chuyện gì.
Anh ta sợ mình làm gián đoạn “việc tốt” của sếp, để rồi ngày mai khi tới công ty, chỉ vì bước nhầm chân trái trước mà bị sa thải ngay lập tức.
Nghe thấy tiếng Nhậm Hạo Nhiên, Tống Lâm Du khẽ mím môi, trong lòng dâng lên chút hối hận.
Hắn chợt nhận ra mình có vẻ hơi quá đắc ý vênh váo rồi, như vậy thật sự rất dễ khiến người khác khó chịu. Mà hắn không hề muốn bị Phó Yến Dung chán ghét.
Tống Lâm Du định chủ động lùi lại vài bước, kéo giãn khoảng cách để Phó Yến Dung có thể đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-tu-choi-tinh-tay-ba/4683838/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.