Lý Tuyết nghe nói như thế, hơi sững sờ, một lúc sau mới nở nụ cười gằn: " Cô là ai? Cô có thể là ai? Không phải là một người tốt nghiệp hệ tiếng Pháp sao? Chẳng lẽ, cô còn có thể có thân phận gì? Hừ, nếu như cô thật sự có thân phận, Diêu Lỵ Lỵ cũng sẽ không nịnh nọt tôi như thế rồi!"
Một câu rơi xuống, Thi Niệm Diêu nhếch miệng.
Từ nhỏ cô bị anh trai bảo vệ rất tốt.
Mà bời vì anh trai có kinh nghiệm từ nhỏ, để anh ấy không có cảm giác an toàn, cho nên việc bảo vệ cô, có thể xưng biến thái.
Dẫn đến chuyện Thi gia có đại tiểu thư, tuy toàn bộ người đều biết, nhưng trừ mấy người quen, không có ai biết tên của cô, càng không có người thấy cô.
Cho nên, Lý Tuyết mới có thể nghe tên, cũng không biết là cô.
Thi Niệm Diêu nở nụ cười gằn, nhìn về phía chi phiếu trong tay Lý Tuyết, đưa tay ra, nhẹ nhàng xé toang chi phiếu, ném lên trên mặt cô ta: "Ngày mai Lý Sương sẽ đến. Đến lúc đó, để cho cô ta nói cho cô biết tôi là ai."
Lý Sương?
Nghe được cái tên này, tròng mắt Lý Tuyết co rụt lại!
Lý Sương là chị gái cùng cha khác mẹ với cô ta, cũng là đại tiểu thư chân chính của Lý gia.
Tuy Lý Tuyết được cha thích, thế nhưng cha lại càng ưa thích Lý Sương, so với Lý Sương, Lý Sương là chấm nhỏ trên trời, Lý Tuyết cô ta sẽ bụi bặm trên đất.
Cho nên, nghe được cái tên Lý Sương này, cô ta giật nảy mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577706/chuong-1035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.