"Phốc!"
Thi Niệm Diêu đang cầm cốc uống nước, nghe nói như thế, trực tiếp phun ra.
Nhưng nhìn vẻ mặt Mạc Tây Thừa, Thi Niệm Diêu liền dừng một chút, lúc này mới dùng tiếng pháp chuyên nghiệp nói: "Jet" aime, veut–avec-toi–pour-toujours" (em yêu anh, muốn vĩnh viễn ở cùng với anh)
Mạc Tây Thừa nghe nói như thế, bỗng nhiên cúi đầu, gợi lên khóe môi, anh nhìn Thi Niệm Diêu, chậm rãi mở miệng: "Ừm, biết rồi."
Lời này rơi xuống, Thi Niệm Diêu liền mơ màng: "Hả? Anh nói theo em đi!"
Mạc Tây Thừa ho khan một tiếng: "Anh, vẫn là không học được."
Thi Niệm Diêu:...
Vì sao cô cảm giác, vừa rồi giống như mình tỏ tình với Mạc Tây Thừa vậy?
Gia hỏa này... Không phải là cố ý chứ?
Nghĩ tới đây, cô liền lặng lẽ nhìn về phía Mạc Tây Thừa, đã thấy thần sắc anh bình tĩnh, biểu hiện bên ngoài cũng không có.
Đang muốn tiếp tục suy nghĩ lung tung, liền nghe thấy Mạc Tây Thừa mở miệng: "Cốc nước nói như thế nào?"
"Verre."
"Ừm, vậy màu hồng?"
"..."
Hai người, anh một câu, em một câu để nói.
Sau cùng, Mạc Tây Thừa bình luận: " Tiếng Pháp của em, rất chuyên nghiệp."
Thi Niệm Diêu lập tức cười, bị nam thần khen ngợi, cảm giác thật vui vẻ!
Trong lúc bất tri bất giác, đã đến mười một giờ đêm, bọn họ còn trò chuyện với nhau thật vui.
Thế nhưng... Ngày mai Mạc Tây Thừa còn phải quay phim, Thi Niệm Diêu dứt khoát đứng lên: " Em đi về trước, ngày mai lại đến đi chung với anh tới đoàn làm phim."
Mạc Tây Thừa gật đầu.
Chờ đến khi Thi Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577705/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.