🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Cô ta là cái thá gì, một tiện nhân muốn tiền không có! Em thích Mạc Tây Thừa thì sao? Em chính là muốn đổi cô ta đi, đoạt Mạc Tây Thừa lại!"
Một câu rơi xuống, Lý Sương nhất thời cười lạnh: "Cô biết cô ấy là ai không?"
Lý Tuyết sững sờ, ngẩng đầu lên.
Lý Sương bình tĩnh nhìn cô ta: " Nếu cô dám qua mách cha, vậy thì qua, tôi cam đoan cha sẽ đánh cho cô bong da, sẽ còn bắt cô đi chịu nhận lỗi! Năm đó, cha hao tốn bao nhiêu tâm tư, mới khiến cho tôi vào được trường học kia, chính là vì học cùng một lớp với cô ấy!! Ha ha, tình cảm nhiều năm của tôi và cô ấy gắn bó, cũng bởi vì đứa ngu như cô mà hỏng!"
Nghe Lý sương, Lý Tuyết sợ ngây người: " Cô ta, rốt cuộc cô ta là ai?"
"Đại tiểu thư Thi gia, cô hẳn nghe nói qua."
"Đúng, nghe qua, tất cả mọi người nói, đại tiểu thư Thi gia rất kín tiếng, khẳng định là có bệnh, hoặc là xấu xí" nói tới chỗ này, bỗng nhiên kịp phản ứng: " Ý chị cô ấy là"
"Thi Niệm Diêu! Cô hẳn là đã hiểu! Lý Tuyết, chính mình muốn chết cũng không có vấn đề, đừng kéo Lý gia xuống nước! Năm đó người của Thi gia, anh trai cô ấy sủng cô ấy cỡ nào, cô hẳn là hiểu! Năm đó, cô ấy sinh ra liền hiến tủy cho anh trai, chuyện này, mọi người đều biết! Anh trai cô ấy xem cô ấy như sinh mạng, cô nói xem, nếu như bị anh trai của cô ấy biết, cô đoạt bạn trai của cô ấy, anh trai cô ấysẽ như thế nào?"
Một câu, nói khiến Lý Tuyết rùng mình một cái!
Cô ta lập tức bò qua, ôm lấy bắp đùi Lý Sương: "Chị, chị cứu em!"
Lý Sương nhìn cô ta, nở nụ cười gằn.
Cùng ngày, Lý Tuyết rời khỏi Hoành Điếm. 
Diêu Lỵ Lỵ lại gọi điện thoại cho cô, Lý Tuyết liền mở miệng: "Diêu phu nhân, cái kia, tình yêu là chuyện hai phía, Mạc Tây Thừa đã không thích con, vậy thì không nên làm khó anh ấy."
Sau đó, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Khí Diêu Lỵ Lỵ đối diện điện thoại, không biết nói cái gì cho phải.
Đúng lúc này, điện thoại di động lại vang lên.
Bà nghe, đối diện truyền đến tiếng Mạc tiên sinh: " Lý tiểu thư và Mạc Tây Thừa sao rồi?"
Diêu Lỵ Lỵ ấp úng, nói không ra lời.
Mạc tiên sinh hừ lạnh một tiếng: " Chút chuyện nhỏ này đều làm không xong, vậy bà làm được gì?!"
Diêu Lỵ Lỵ mở miệng: "Mạc tiên sinh, Mạc tiên sinh "
Thế nhưng đối diện, cha Mạc đã cúp điện thoại.
Lúc này, một nhà Lật Thư, đã về tới Bắc Kinh.
Mạc Chấp mở cửa thư phòng, trông thấy cha Mạc, liền mở miệng hỏi thăm: "Cha, Mạc Tây Thừa bỏ mỹ nữ không?"
Cha Mạc nhíu lông mày, lắc đầu.
Mạc Chấp nhất thời mở miệng: "Chuyện gì xảy ra? Không phải nhà chúng ta luốn có quan hệ thông gia với Lý gia sao? Cái Mạc Tây Thừa này đến chút chuyện cũng không làm xong! Hay là, con cưới đại tiểu thư Lý gia, Lý sương?"
Nói đến đây, lại nhếch miệng: "Chẳng qua cô ta quá hung dữ, không phải kiểu mà con yêu thích."
Cha Mạc cũng lắc đầu: "Con đừng làm loạn, ta đã cho nghĩ kỹ giúp con, trong khoảng thời gian này con thu liễm lấy điểm."
Ánh mắt Mạc Chấp lập tức sáng lên: "Cha, cha muốn cho con cưới ai vậy?"
Cha Mạc mở miệng: "Con biết Thi gia sao?"
Mạc Chấp lập tức mở miệng: " Đại tiểu thư Thi gia sao? Không nên không nên, mọi người đều nói, khẳng định cô ta thiếu tay cụt chân, xấu xí, không phải vậy thì làm sao lại bị anh trai giấu nghiêm như vậy? Cha, cha nghĩ cũng đừng nghĩ!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.