Xe Thẩm Tử Hào, đứng ở trong biệt thự Thẩm gia.
Xe còn không có dừng hẳn, Thẩm Lương Xuyên đã nhảy xuống xe, khập khễnh xông vào trong nhà.
Thím Lý trông thấy anh về, hơi sững sờ: "Tiên sinh?"
Thẩm Lương Xuyên lại mở miệng: "Phu nhân đâu?"
Thím Lý nhìn lên lầu một chút: "Sáng sớm đưa tiểu Dịch thiếu gia qua sân bay. Cho tới bây giờ cũng không trở về."
Buổi sáng đã đi...
Tròng mắt Thẩm Lương Xuyên co rụt lại, anh vội mở miệng nói: "Lúc phu nhân rời đi, có cầm hành lý hay không?"
Thím Lý lắc đầu: "Không có, phu nhân đưa Tiểu Dịch rời đi, sao lại cầm hành lý?"
Thẩm Lương Xuyên buông lỏng, đã thấy thím Lý nhíu lông mày: "Nhưng khi tiểu Dịch thiếu gia rời đi, ngược lại ôm hai hành lý."
Hai hành lý!
Thẩm Lương Xuyên vừa mới buông lỏng, bỗng dưng trầm xuống.
Anh nghĩ tới điều gì, trực tiếp mở miệng: "Trước khi phu nhân đi, có nói gì hay không?!"
Thím Lý lập tức mở miệng: "À, nói là giấy tờ của cậu, trong thư phòng."
Trong thư phòng...
Anh khập khiễng, nhanh chân đi lên lầu.
Bời vì chân trái bó thạch cao, không cách nào động đậy, lên lầu đều rất tốn sức, Anh lại giống như không cảm giác thấy, đi thẳng lên lầu, vào thư phòng!
Trong thư phòng hết như cũ, chỉ có ở trên bàn sách, để một trang giấy.
Thẩm Lương Xuyên hơi sững sờ, đi về phía trước hai bước.
Khi ánh mắt anh rơi vào tờ giấy kia, tròng mắt bỗng nhiên co rụt lại!
5 chữ to "Thư thỏa thuận ly hôn", cứ như vội vàng không kịp chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577586/chuong-904.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.