Hạ Diệp Hoa bị anh làm cho có chút không hiểu: "Vì sao lại xuất viện? Không phải bác sĩ nói, để con ở vài ngày, quan sát một chút sao?"
Thẩm Lương Xuyên lại nhíu mày: " Con cảm thấy đã không có chuyện gì."
Hạ Diệp Hoa còn muốn nói điều gì, Thẩm Tử Hào chợt nhìn qua: " Anh khẳng định muốn xuất viện?"
Thẩm Lương Xuyên gật đầu.
Thẩm Tử Hào mở miệng: "Vậy tôi đi xử lý giúp anh."
Thẩm Lương Xuyên gật đầu lần nữa.
Thẩm Tử Hào đi ra ngoài, làm thủ tục xuất viện cho Thẩm Lương Xuyên.
Hạ Noãn Noãn đi theo phía sau anh: " Thân thể anh còn chưa tốt, tại sao phải xuất viện?"
Thẩm Tử Hào mở miệng: "Ai biết được! Từ nhỏ anh ấy đã có chủ kiến, nhưng vô luận làm chuyện gì, đều có lý do. Anh ấy nói ra viện, khẳng định là xảy ra chuyện rồi."
Hạ Noãn Noãn nhíu lông mày: "Sẽ không phải là, Luyến Luyến xảy ra chuyện gì chứ?"
Thẩm Tử Hào nhìn về phía cô: "Vì sao nói như vậy?"
"Tôi hôm qua không phải em nói với anh, em cảm thấy Luyến Luyến có điểm là lạ sao?"
Thẩm Tử Hào gật đầu.
Hạ Noãn Noãn mở miệng: "Luyến Luyến gọi điện thoại cho em, nói là để cho em bên mẹ nhiều hơn, giống như là bàn giao hậu sự..."
Tròng mắt Thẩm Tử Hào co rụt lại, bước nhanh hơn: " Chúng ta mau chóng làm thủ tục xuất viện đi."
-
Thẩm Lương Xuyên ngồi trong phòng bệnh, trong lòng bất an, chậm rãi mở rộng.
Anh cầm điện thoại di động lên, gọi điện thoại cho Kiều Luyến.
Nhưng điện thoại đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577585/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.