Lúc này Hạ Diệp Hoa mặc, là một bộ đồ ở nhà tách ra.
Giờ phút này, áo của bà chỉ bị vén lên một chút, lộ ra phần eo.
Da thịt Hạ Diệp Hoa rất trắng, dù lớn tuổi, da thịt có chút lỏng, nhưng có thể nhìn ra lúc còn trẻ tinh tế tỉ mỉ.
Giờ này khắc này, trên da trắng như vậy, lại có vết máu ứ đọng.
Thẩm Lương Xuyên châm chọc nhìn Thẩm Tử Hào: " Ông ta chỉ nói cho cậu thấy, ông ta bị thương, ông ta có nói cho cậu biết, ông ta là đánh mẹ trước, tôi mới đẩy ông ta ra không?"
"Không biết cậu thấy vết thương trên lưng ông ta, có nghiêm trọng như mẹ không?"
"Ông ta mắng tôi ngỗ nghịch, như vậy ý ông ta, là để cho tôi trơ mắt nhìn ông ta đánh mẹ hay sao?"
Từng câu chất vấn, để Thẩm Tử Hào gần như đều không ngẩng đầu được lên.
Tuy cậu ta hận Hạ Diệp Hoa từ bỏ cậu ta, những năm này Hạ Diệp Hoa và Thẩm Lương Xuyên thế nào, cậu ta lại một mực chú ý.
Cậu ta biết, Thẩm Lương Xuyên à Hạ Diệp Hoa đi tới hôm nay, không dễ dàng.
Cho dù hiện tại bọn họ ở biệt thự, trong nhà cũng mời ba bốn giúp việc.
Thế nhưng so với Thẩm gia, biệt thự này giống như một góc Thẩm gia.
Cho nên, trong mắt cậu ta, mẹ và Thẩm Lương Xuyên đều trải qua sinh hoạt nghèo khó, đây là giá cao lúc trước bọn họ vứt bỏ cậu ta.
Chính là bởi vì như vậy, giờ phút này ngược lại cậu ta cảm thấy, Thẩm Tu mang người lấn át bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577478/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.