Bóng đêm đã tối.
Trong biệt thự số 18 tối om, sau khi anh tiến vào, tuy tự động mở đèn hành lang, nhưng trong lúc nhất thời, vẫn là thấy không rõ tình huống bên trong.
Thẩm Tử Hào nghi ngờ nhíu lông mày, đã thấy Thẩm Lương Xuyên dừng xe lại, sau đó xuống xe.
Thẩm Tử Hào đành phải đi theo xuống.
Tiếp theo, liền nhìn lấy Thẩm Lương Xuyên đi vào trong biệt thự.
Cậu ta nhíu lông mày, cũng đi theo vào trong.
Đi tới cửa, Thẩm Lương Xuyên quay đầu nhìn cậu: "Tôi đoán, Thẩm Tu trở về, khẳng định là tức hổn hển, mắng tôi ngỗ nghịch trưởng bối, còn muốn động thủ đánh ông ta, đúng không?"
Dù sao cũng là cha con, cùng một chỗ sinh sống vài chục năm, tính tình Thẩm Tu, anh đều hiểu.
Thẩm Tử Hào muốn nói mấy câu vì Thẩm Tu: "Bất kể như thế nào, anh cũng không dám động thủ với cha, dù sao tuổi ông ấy lớn, huống hồ ngày ấy, còn bị anh đẩy một cái, mấy ngày nay một mực hô đau thắt lưng."
Lời này rơi xuống, Thẩm Lương Xuyên hừ lạnh một tiếng, chợt đi vào trong phòng, mở đèn treo trong phòng ra!
Ánh sáng nhu hào, từ đèn treo phát ra, trong nháy mắt chiếu sang căn phòng giống như ban ngày, cũng đem dáng vẻ chật vật trong phòng, thu vào trong mắt Thẩm Tử Hào!
Thẩm Tử Hào không thể tin mở to hai mắt nhìn.
Trong phòng bàn tra bằng thủy tinh, giờ phút này đã vỡ vụn, khắp nơi đều là mảnh kính bể.
Cốc nước, bình hoa, đều rơi vỡ trên mặt đất.
Ghế sô pha bị lật ngược lại, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577477/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.