Kiều Luyến đã nằm ở trên giường, xem ra là ngủ thiếp đi.
Anh liền đi qua, nằm xuống bên cạnh cô.
Tóc vẫn ướt nhẹp, anh không có tính ngủ.
Cho nên dựa vào giường, cầm điện thoại di động lên.
Nhưng lúc nhìn thấy điện thoại di động, không biết vì cái gì, chợt nghĩ đến hôm nay chiến đội liên hoan.
Đội trưởng của tám năm trước, luôn thích gửi ảnh, rất tự luyến.
Thế nhưng tám năm không thấy, cuối cùng anh ta cũng rút đi sự ngây ngô lúc trước, trở nên thành thục vững vàng.
Người còn lại, mặc dù anh không có gặp qua, thế nhưng loại cảm giác quen thuộc kia, vẫn để anh cảm thấy rất hoài niệm.
Có lẽ là gặp được những người cũ kia, cho nên suy nghĩ của anh, lập tức thả bay đến tám năm trước.
Anh và Mạc Vô Tâm, tại một trận đấu đôi nhận biết.
Lúc đó Mạc Vô Tâm ở đối diện anh.
Lúc ấy anh đứng cùng bốn đồng đội, đoán chừng đều là tân thủ, đánh vô cùng kém.
Mỗi lần đoàn chiến, tất nhiên bọn họ sẽ không có kết cấu gì xông về phía trước, dẫn đến đoàn chiến luôn luôn đánh không lại.
Anh tuổi trẻ khí thịnh, từ trước tới giờ không thể nhẫn nhịn.
Bị đám người kia làm cho tức giận, một mình mạnh mẽ đâm tới đường biên ám sát đối thủ.
Một cái, hai cái...
Thẳng đến về sau, Mạc Vô Tâm ở đối diện gửi ra một tin:
(toàn bộ) Mạc Vô Tâm: Thật lòng buồn cho Tử Xuyên đối diện... Bốn đồng đội đều là heo!)
Một khắc này, Thẩm Lương Xuyên quả thực là có một loại cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577455/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.