Thẩm Lương Xuyên nghĩ đến quá khứ, đôi mắt dần dần nhắm lại.
Không biết chuyện gì xảy ra, anh giống như lại trở về quá khứ.
Anh và Mạc Vô Tâm đều ở Bắc Kinh, cho nên đã sớm phát triển thành bạn trong hiện thực.
Bọn họ thường xuyên hẹn chơi, cùng nhau chơi đùa.
Có đôi khi đối mặt chơi game, cũng có thể giao lưu tốt hơn.
Anh giống như về tới mùa hè nào đó, anh ở trong nhà, mở điều hoà không khí, ngồi trước máy tính, cùng tiểu Kiều trò chuyện, chờ đợi Mạc Vô Tâm.
Tiểu Kiều có chút ăn dấm: "Hai người sắp vượt qua người yêu rồi."
Nghe giọng thiếu nữ trong trẻo, anh tà khí cười: " Em ghen sao?"
"Không có! Sao Mạc Vô Tâm còn chưa tới! Trò chơi bắt đầu hay không!"
Thẩm Lương Xuyên liền cúi đầu nhìn xuống đồng hồ.
Chín giờ sáng.
Bọn họ hẹn thời gian này, sao Mạc Vô Tâm còn chưa tới?
Anh nghi ngờ nhíu lông mày.
Một giây sau, chuông cửa vang lên.
Anh cười: " nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Chút nữa để Mạc Vô Tâm chơi Tào Tháo."
Tiểu Kiều lập tức cười: "Tốt, vậy anh vẫn là Chu Du, em là tiểu kiều, để anh ta ở một bên ăn dấm~ "
"Ừm."
Giúp việc dưới lầu, hẳn là mở cửa cho Mạc Vô Tâm.
Anh ta lên lâu.
Cửa phòng bị gõ vang, Thẩm Lương Xuyên ngẩng đầu hô một tiếng: "Vào đi."
Thế nhưng, ngoài cửa lại không có tiếng gì.
Anh đẩy ghế ra, đứng lên, nói với tiểu Kiều: "Mạc Vô Tâm này, còn muốn anh tự mình đi đón cậu ta sao?"
Anh chậm rãi đi qua, mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577456/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.