Trong phòng ngủ, mở đèn thủy tinh, chiếu sáng cả phòng như ban ngày.
Giờ này khắc này, hai người mặt đứng đối diện, người nào cũng không nói gì.
Trong phòng là yên tĩnh.
Khăn tắm rơi trên mặt đất, Thẩm Lương Xuyên đều không có cúi lưng nhặt lên.
Anh nhìn chằm chằm vào Kiều Luyến, trong ánh mắt hiện lên bi ai người nào đều không có phát giác được.
Đúng vậy.
Anh phải sớm biết, cô thông minh như vậy, khẳng định có thể phát giác được cái gì.
Anh chậm rãi buông con ngươi xuống.
Những lời này của cô, cũng là câu hỏi, nhưng kỳ thật không bằng nói là khẳng định.
Quả nhiên, không biết qua bao lâu, lúc này cô mới lại chậm rãi buông ra: "Cái người mất đó, cũng là Mạc Vô Tâm, anh ta là anh trai Tống Nguyên Hi, đúng không?
Thân thể Thẩm Lương Xuyên cứng đờ.
-
Chuyện đã xảy ra hôm nay hơi nhiều, Kiều Luyến tiếp thu được tin tức, cũng có chút loạn.
Trên mặt cô nhìn qua giống như vui vẻ ăn tết với Hạ Diệp Hoa, nhưng kỳ thật, cô một mực suy tư.
Thẳng đến lúc này, cuối cùng cô muốn làm rõ ý nghĩ trong đầu.
Thẩm Lương Xuyên vẫn không trả lời vấn đề của cô, nhưng cô cũng đã khẳng định phỏng đoán của mình.
Mạc Vô Tâm...
Thì ra người kia, là Mạc Vô Tâm.
Cô nuốt ngụm nước miếng, gắt gao nhìn chằm chằm Thẩm Lương Xuyên, chờ đợi nh trả lời.
Anh đứng đằng đó, một đôi mắt tĩnh mịch, trở nên sắc bén lại thâm thúy, sau đó, anh chậm rãi mở miệng: "Đúng."
Đúng, trả lời anh ta là Mạc Vô Tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577454/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.