Kiều Luyến khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, không thể tin nhìn chằm chằm trước mặt.
Nơi này là một mảnh nghĩa địa, có thể từ trên đất trống phía xa, đứng sừng sững lấy bia mộ.
Điều này nói rõ... Nơi này là một nghĩa trang!
Cô muốn tìm Tử Xuyên, thế nhưng đội trưởng lại mang cô tới nơi này...
Một loại dự cảm xấu, trong nháy mắt tràn ngập toàn thân cô.
Cô giống như nhận lấy kinh hãi, quay đầu nhìn đội trưởng.
Chỉ thấy đội trưởng khẽ gật đầu: " Cô không nhìn lầm. Tử Xuyên đã qua đời."
-
Kiều Luyến đứng lại trước bia mộ màu trắng, ánh mắt nhìn chằm chằm bia mộ.
Trên bia mộ, có ảnh chụp.
Ảnh chụp cách lâu như vậy, có chút thấy không rõ lắm.
Nhưng lờ mờ có thể nhìn ra, người này thanh tú.
Mặc dù không có đệp trai như Thẩm Lương Xuyên, lại cũng coi là anh tuấn.
Trên bia mộ viết: mộ của Chu Tùng.
Thì ra, Tử Xuyên họ Chu?
Xuống chút nữa, thời gian tử vong... ngày 21 tháng 7 của tám năm trước?
Thân thể Kiều Luyến bỗng nhiên cứng đờ.
Nếu như không có nhớ lầm, năm đó, cô hẹn Tử Xuyên gặp mặt, là ngày 20 tháng 7!!
Sáng 21, anh gọi điện thoại cho cô, nói một câu, tiểu Kiều, không gặp nữa.
Cô nắm chặt nắm tay, bỗng nhiên quay đầu nhìn đội trưởng: " Anh, anh ấy chết như thế nào?"
Đội thở dài: "Cụ thể tôi không rõ lắm, tôi chỉ biết là, tai nạn xe cộ, không thể cứu chữa, tử vong vào ngày 21."
Kiều Luyến nghe được mấy câu về sau, hai chân mềm nhũn, ngã nhào trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577142/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.