Một câu của đội trưởng "Đương nhiên tôi biết", để cả trái tim Kiều Luyến, đều nhấc lên!
Cô nhìn chòng chọc vào đội trưởng.
Tám năm rồi...
Trong tám năm này, cô cho là mình sẽ quên sạch Tử Xuyên!
Thậm chí, cô đã rất lâu không nghĩ cách mở nút chai.
Nhưng vừa vặn nghe được hai chữ Tử Xuyên, cô cảm giác lòng mình đều co rụt lại.
Tới hỏi thăm một câu như vậy, cũng chẳng qua là phản ứng bản năng của thân thể.
Nhưng cô tuyệt đối không ngờ rằng, vậy mà ở dưới tình huống đột ngột, nghe được tin tức Tử Xuyên.
Cô cảm giác mình khẩn trương đến không thể thở nổi rồi.
Cô nuốt ngụm nước miếng, lúc này mới nhìn đội trưởng, mở to hai mắt nhìn anh ta, cuống họng giống như đều đã khàn, nửa ngày mới phun ra mấy chữ: "Ở đâu?"
Cô siết chặt nắm tay, nỗ lực áp chế lửa giận trong lòng.
Tám năm trước bị Tử Xuyên trêu đùa, để cho cô ảo tưởng qua vô số lần!
Nếu có một ngày, Tử Xuyên đứng ở trước mặt của cô, cô nhất định sẽ đánh tới! Vì tám năm trước mà báo thù.
Thân thể của cô có chút run rẩy, trạng thái tinh thần cả người đều rơi vào trạng thái căng thẳng.
Mà đội trưởng nhìn dáng vẻ Kiều Luyến, còn tưởng rằng lại là người mê Tử Xuyên.
Dù sao năm đó Tử Xuyên, ở trong giới trò chơi là đại thần không ai không biết.
Rất nhiều cô gái mê luyến anh.
Anh ta thở dài cười nói: " Cái này... Tôi có thể dẫn cô đi gặp."
Một câu rơi xuống, Kiều Luyến gật đầu: " Được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/577141/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.