Người còn lại, cũng từng người đi qua.
Sau cùng, còn lại Tô Bành Hạo, cậu ta không phục nhìn cô chằm chằm, còn muốn nói điều gì, Kiều Luyến liền cảnh cáo trừng mắt với cậu ta một cái.
Cậu ta nhìn người còn lại một chút, hừ lạnh một tiếng.
Mọi người tuy không nói gì thêm, thậm chí dựa theo kế hoạch cô lập ra mà tiến hành huấn luyện, nhưng Kiều Luyến có thể nhìn ra, trong suy nghĩ của họ vẫn còn có chút lãnh đạm với cô.
Một đám người dựa theo phương pháp của cô tiến hành huấn luyện, vừa mới bắt đầu, cô cũng không làm chỉ huy nhiều, chỉ là để bọn họ dựa theo thực lực chia thành 2 tổ, lại tùy tiện tìm mấy người chơi, cho đánh với nhau.
Kiều Luyến cứ ngồi ở trên ghế sofa như vậy, không khí quen thuộc, thậm chí là âm nhạc trong trò chơi quen thuộc, đều làm cô cảm thấy trong máu có thứ gì đó đang thức tỉnh.
Tầm mắt của cô, bất tri bất giác, rơi vào tay phải của mình.
Cô giơ cái tay kia lên, trắng nõn tinh tế, mềm mại không xương. Nhìn giống như với tay trái, nhưng trong chốc lát, cái tay kia đã bắt đầu không tự chủ mà run lên.
Một loại cảm giác bất lực, từ trên cánh tay truyền tới, để cho cô thất vọng cúi thấp đầu xuống.
Tay của cô, vào tám năm trước, không cẩn thận bị thương rồi.
Sau khi khôi phục, tuy không khác bình thường, tuy nhiên lại không thể tiến hành thao tác.
Hạ Diệp Hoa đã từng mời cô chơi game, nhưng chỉ có thể chơi game mobi, độ chuẩn xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576950/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.