Cách diễn xuất sao?
Kiều Luyến ngẩn người, bỗng nhiên ngẩng đầu, không thể tưởng tượng nổi nhìn Thẩm Lương Xuyên.
Thẩm ảnh đế luôn luôn lạnh băng với cô, vậy mà cũng sẽ trêu ghẹo cô sao?
Cô lập tức cười đần độn: "Cám ơn khích lệ."
Nói ra câu nói này, liền hận không thể cho mình một cái tát.
Mẹ nó!
Người ta đang trêu ghẹo cô là đứa thiểu năng trí tuệ, cô còn cảm ơn cái rắm!
Quả nhiên, sắc đẹp vào đầu, sự thông minh của cô không online rồi.
Vụng trộm ngẩng đầu, nhìn đám người xung quanh đều cười cô, cô hận không thể đào một cái động chui vào.
Chẳng qua từ trước đến nay cô vốn có sức khôi phục mạnh, nhanh chóng cưỡng ép nói sang chuyện khác, "Cái kia, mấy người muốn đi thế nào? Hiện tại bãi đỗ xe còn có lầu một cộng thêm mấy lối ra, khẳng định bị cảnh sát bao quanh."
Kiều Luyến vừa nói, chỉ thấy Tống Thành nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút, tuyệt đối không nóng nảy hỏi cô: "Cô có biện pháp gì tốt?"
Biện pháp tốt sao?
Anh mắt Kiều Luyến sáng lên: "Có rồi! Mấy người chờ tôi một chút."
Cô quay người xuống lầu.
Sau năm phút, cô nhanh chóng chạy tới, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, mồ hôi trên trán cũng chảy xuống.
Cô trực tiếp đuổi Tống Thành và trợ lý lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại có cô và Thẩm Lương Xuyên.
Kiều Luyến lấy quần áo ở trong túi ra, ném lên trên bàn: " Thẩm tiên sinh, nhanh thay đổi!"
Thẩm Lương Xuyên cau mày, cầm lấy quần áo trên bàn, một áo khoác nam bình thường, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576786/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.