"Bịch!" Trương Hồng bị một chân đá trúng bụng, ngã lăn ra sàn nhà! Cô ta đau tới cảm giác ruột đều quấy lộn một chỗ, thân thể cong lại nằm trên mặt đất, cả người giống như là con tôm, đau đến cô ta không dậy nổi.
Thẩm Lương Xuyên tức giận động thủ, dọa đến mấy người giúp việc khác run lên một chút, đồng loạt lui lại một bước, hoảng sợ nhìn anh.
Tay nhìn Thẩm tiên sinh lạnh lùng, nhưng vẫn thừa khách khí với bọn họ, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp Thẩm tiên sinh nổi giận như thế.
Thẩm Lương Xuyên nhìn chằm chằm Trương Hồng trên mặt đất, biết mình không nên động thủ, nhưng vừa nghe cô ta dùng ngữ khí miệt thị đó nói cô, trong nháy mắt anh giống như đã mất đi lý trí! Hắn đè lửa giận xuống, cầm điện thoại di động lên gọi cho cho Lý quản gia: "Thím Lý, thím lập tức quay lại một chuyến." Sau đó, anh lên lâu, tiến vào thư phòng.
Bốn người làm đợi trong phòng khách, bị dọa sợ, một cử động cũng không dám.
Sau hai mươi phút, thím Lý tới, vào cửa nhìn thấy tình huống trong phòng khách, có chút bị dọa, tìm người nâng Trương Hồng lên, lúc này mới mang theo mấy người lên lầu.
Trong thư phòng, Thẩm Lương Xuyên nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính, sắc mặt âm trầm gần như có thể đông lạnh thành băng! Trương Hồng khóc tới mắt đã đỏ lên, hai cánh tay đặt trên bụng mình, mở miệng nói: "Thẩm tiên sinh, mặc dù tôi là người giúp việc, thế nhưng tôi cũng không phải là nô lệ của người khác! Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576754/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.