Lúc Kiều Luyến tỉnh lại, đã là buổi sángngày hôm sau.
Hộ lý đứng trước giường của cô cười: "Cô đã tỉnh? Tỉnh thì ngồi dậy ăn chút thức ăn lỏng đi, cô làm phẫu thuật, một tuần này đều phải chú ý thức ăn." Kiều Luyến mờ mịt nhìn cô ta, hộ lý giải thích: "À, tôi là bạn trai cô tìm đến, trước mắt phụ trách chăm sóc cô.
Ha ha, bạn trai cô thật tốt với cô, tối hôm qua trông một buổi tối ở đây." Một câu, để Kiều Luyến kinh ngạc mở to hai mắt.
Bạn trai cô...
Nói Thẩm Lương Xuyên sao? Nói như vậy, y tá gọi điện thoại cho anh, anh vẫn chạy về sao? Cô lập tức nắm lấy nắm đám, nhưng chợt thở dài một chút.
Xem như trở về, thì thế nào? Cô mở miệng hỏi thăm: "Anh ấy ở đâu?" "Mua cháo cho cô rồi." Kiều Luyến gật đầu, lúc này, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, cô quay đầu nhìn sang, lúc nhìn thấy Tống Thành mang theo hộp cơm đi tới, ánh mắt cô sáng lên, nhìn ra sau lưng anh ta.
Tống Thành cười híp mắt mở miệng nói: "Tỉnh rồi sao? Vậy thì ăn chút cháo đi, bác sĩ nói hai ngày cô chưa ăn cơm, sao cô lại chà đạp thân thể của mình như vậy..." Phía sau của anh ta, lại trống không, không có ai.
Nhất thời Kiều Luyến cảm giác được một chút mất mát, cô gục đầu xuống, kỳ thật, cô đang chờ đợi cái gì? Xem như y tá gọi điện thoại cho anh, theo thân phận của anh, cũng không có khả năng xuất hiện ở nơi công cộng này.
Nhìn qua Tống Thành muốn hỏi gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576755/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.