Thẩm Lương Xuyên đứng ở đó, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm bốn người phụ nữ trong phòng, một ngọn lửa không tên bỗng chui lên.
Anh không có ở đây, cô bị đối đãi như thế sao?
Đột nhiên nghĩ đến có một buổi tối, cô lật qua lật lại trên giường, rõ ràng đói bụng đến không chịu được, lại không dám nói ra, còn nói cái gì mà giảm béo...
Cô gầy như vậy, muốn giảm cái gì gì?
Bây giờ nghĩ lại, hẳn là đám người này lãnh đạm với cô, căn bản là không có cho cô ăn cơm!
Bọn họ đều làmThẩm gia nhiều năm như vậy, đến cùng lấy lá gan đó ở đâu?!
Mấy người phụ nữ trong phòng khách vẫn còn nói chuyện phiếm:
"Chị Trương, chúng ta làm vậy với cô ấy, có được không? Em luôn cảm thấy tiên sinh sẽ không vui."
Trương Hồng khinh miệt mở miệng: "Tiên sinh không thích cô ta, đều biểu hiện rõ ràng như vậy, cô quên rồi hả? Ngày đó tiên sinh còn không cho chúng ta gọi cô ta là phu nhân, cô nói xem, trong nhà này, cô ta là gì? Còn có phu nhân, bời vì cô ta ở nhà mà không trở lại, tiên sinh và phu nhân chán ghét vứt bỏ cô ta như thế, cho nên yên tâm đi, xem như tiên sinh phát hiện, cũng sẽ không trách tội chúng ta!"
Một câu, để Thẩm Lương Xuyên khiếp sợ đứng đó.
Mới vừa rồi anh còn buồn bực, tính cách của cô vốn cũng không thể bị khinh bỉ, quật cường lại linh trí, cho nên bọn họ làm vậy với cô, sao cô không nói cho anh...
Thế nhưng một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk/576753/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.