Vu Thần đi nửa đường thì gặp hắn, không có gì ngạc nhiên, hỏi: "Quay xong chưa?"
"Quay xong rồi."
Vu Thần gật đầu.
"Anh thì sao?" Lăng Thanh hỏi: "Anh cùng Tần Nhạn Dư nói chuyện xong chưa?"
Nghe nhắc tới chuyện này, ánh mắt Vu Thần nhìn hắn bất giác trầm xuống.
Lăng Thanh có chút khó hiểu, ngay sau đó liền nghe Vu Thần hỏi: "Tại sao cậu không kể cho tôi nghe?"
"Kể anh nghe cái gì cơ?"
"Tần Nhạn Dư." Vu Thần nghiêm túc nói: "Vì sao không nói cho tôi biết cô ta làm khó dễ cậu ở phim trường?"
Lăng Thanh cười một cái, không để ý lắm nói: "Chuyện nhỏ thôi mà, không cần thiết."
"Lăng Thanh, tôi đã nói với cậu rồi, có chuyện gì cậu cứ kể tôi nghe, có thể cậu không cần tôi giúp, nhưng nếu tôi biết nhiều hơn một chút cũng đối với cậu tuyệt đối không có hại."
"Tại sao cậu lại không muốn nói cho tôi biết?"
Lăng Thanh nhìn vẻ nghiêm túc trong mắt anh, bất giác chớp chớp mắt.
Theo hắn, mấy chuyện cỏn con không cần nói cho Vu Thần, có lẽ cũng không phải vì vấn đề này nhỏ, mà là vì đây là công việc, hắn không cho rằng, cũng không có suy nghĩ rằng mình phải kể Vu Thần nghe.
Lăng Thanh là người rất độc lập.
Trong quá trình trưởng thành ở cuộc đời không có gì đặc biệt của mình, hắn chưa từng có ai để dựa vào.
Cha mẹ hắn đã ly dị khi hắn còn là một thiếu niên, hai người không ai muốn hắn, chính bà nội thấy hắn còn nhỏ, đau lòng hắn, nên đã đưa hắn về sống với mình.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-moi-ngay-deu-muon-ly-hon/1002993/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.