Tiểu Lưu không còn cách nào, bèn thành thật khai báo từng người một: "Nam phụ Chung Hoán, ban đầu đối với anh Lăng hơi có thành kiến, nhưng sau khi cùng anh Lăng quay vài cảnh phim, với tối hôm trước cùng anh Lăng đối diễn, được anh ấy chỉ điểm vài chỗ thì quan hệ hai người trở nên khá tốt, trong đoàn cũng xem như là người có thể giao lưu."
Nghe nói đến đây, Vu Thần trong lòng thầm hiểu, thì ra đây là người đêm đó đối diễn với Lăng Thanh, làm trì hoãn bọn họ tâm tình.
Ha, nên chôn!
"Cậu ta nhìn như thế nào?" Anh hỏi.
Tiểu Lưu trộm chỉ cho anh: "Người đứng bên kia ạ."
Vu Thần giương mắt nhìn qua, mới phát hiện đây là người hôm qua mình gặp đầu tiên sau khi đến phim trường.
"Lớn lên cũng bình thường." Anh khẽ bình phẩm.
"Rất đẹp trai mà." Tiểu Lưu nhìn Chung Hoán: "Cậu ta dựa vào nhan sắc để nổi tiếng đó."
"Như vậy có thể chứng minh, giá trị nhan sắc ở giới giải trí hiện nay đều quá tầm thường."
Tiểu Lưu: . . . .
Vu Thần nhìn cậu: "Tôi nói không đúng sao?"
"Anh nói rất đúng."
Anh là ông chủ, anh nói gì cũng đúng.
"Còn những người khác thì sao?" Vu Thần tiếp tục hỏi.
"Khương Oánh Oánh là nữ phụ, ngày thường ít cùng anh Lăng lui tới, nhưng cũng không sinh sự gì, hai người rất ít nói chuyện với nhau."
"Ừ."
"Chu Hạo là nam 3, trước mắt còn chưa cùng anh Lăng tiếp xúc."
"Chờ một chút." Vu Thần ngắt lời cậu: "Cậu vì sao không nói đến Tần Nhạn Dư?"
Vu Thần quay sang nhìn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-moi-ngay-deu-muon-ly-hon/1002992/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.