"Anh thích em, nhưng anh đã nói rồi, anh không thích em gạt anh, càng không thích em không nghe những gì anh dặn, em nếu đã làm theo những gì mình muốn, thì nên chuẩn bị tâm lý đi. Nhìn anh giống người lương thiện lắm sao? Anh không phải, chuyện này em rõ hơn ai hết." Lăng Thanh nói.
Lăng Bạch nháy mắt luống cuống: "Nhưng em mới gặp anh ta có một lần thôi, mấy lần trước cũng không có gặp mà, em cũng không biết lần này anh ta cố ý lập mưu, em đã thảm như vậy, anh còn muốn về nhà kể bí mật của em cho ba mẹ nghe, anh muốn đuổi cùng giết tận em có đúng không?"
Lăng Bạch nức nở: "Anh sao không thể đối xử tốt với em một chút? Em về sau không gặp Tô Việt nữa là được rồi mà! Anh không phải nói anh thích em hở? Không thể bỏ qua cho em chuyện này hay sao?"
Lăng Thanh nghe ở đầu dây bên kia có tiếng khóc, cảm thấy hài ẻ, xém chút cười con mẹ nó ra tiếng.
Đúng thật là hắn có ý định nói với ba mẹ Lăng về thân thế của Lăng Bạch, thế nhưng không phải hiện tại, đó là chuyện sau khi hắn đi gặp Thư Đồng.
Vậy nên hắn thuận thế nói: "Được, được, đừng khóc, con trai con đứa mà cứ sướt mướt như vậy thì còn ra thể thống gì. Niệm tình đây là lần đầu em vi phạm, anh cũng không so đo với em, cuối tuần cũng không về. Thế những em nhớ cho kĩ, Tô Việt kia, em đấu không lại, cho nên khóc xong thì quên đi, đừng đi tìm cậu ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-moi-ngay-deu-muon-ly-hon/1002991/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.