Lăng Thanh cười cười, buông chai nước đang cầm trên tay xuống, xoay người dựa vào tủ nhìn anh. 
"Cái đó thì phải xem thử Vu lão công muốn gì nha?" 
Vu Thần cười khẽ. 
Lăng Thanh duỗi tay câu lấy cổ anh, hỏi: "Anh nghĩ xem ý anh ấy là gì?" 
Vu Thần nhìn hắn trong mắt toàn ý cười, hơi hơi cúi đầu cụng trán vào hắn, rồi lại không kìm được mà hôn vài cái, xong anh rút tay đang chống trên tủ xuống ôm lấy Lăng Thanh. 
"Tôi sợ khách sạn các cậu ở không an toàn, sẽ bị paparazzi chụp được, nên mới đặt phòng khách sạn khác. Mấy ngày này chúng ta ta ở với nhau, đợi tôi đi rồi thì cậu lại trở về." 
Lăng Thanh cảm thấy anh đúng thật là cẩn thận, vậy mà có thể nghĩ tới việc có thể có paparazzi gần khách sạn. 
"Anh đây là đang mời gọi tôi sao? 
Hắn cố ý hỏi. 
Vu Thần bất lực, ôn nhu nói: "Đúng vậy, Vu phu nhân có thể nhận lời không?" 
Lăng Thanh gật gật đầu: "Miễn cưỡng ban cho anh niềm vinh hạnh này." 
Vu Thần chỉ có thể bó tay với hắn, lại không nhịn được nhéo nhéo mặt hắn. 
Lăng Thanh bất mãn: "Tôi cũng không phải đất sét, anh cứ nhào mặt tôi làm gì." 
Chắc là tại vì đã tay, Vu Thần nghĩ thầm. 
Nhưng mà anh không dám nói ra lời này, cho nên anh chỉ có thể cười rồi hôn lên chỗ mới bị mình nhéo một cái, sau đó giúp Lăng Thanh xoa xoa. 
Lăng Thanh lúc này mới vừa lòng: "Đi thôi, ăn cơm nào, để tôi xem anh cho tôi ăn món gì." 
"Được." 
Khách sạn Vu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-moi-ngay-deu-muon-ly-hon/1002990/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.