Ngu Duy Sanh nhìn chằm chằm vào hàng chữ kia tận mấy giây.
Tách chữ ra thì hiểu, mà sao ghép lại thì lại lạ lẫm khiến anh nhất thời không hiểu mô tê gì. Anh do dự một lúc rồi ngẩng đầu nhìn về phía Sầm Tinh.
Sầm Tinh hơi cúi đầu, mặt đỏ ửng lên. Cảm nhận được ánh mắt của Ngu Duy Sanh thì cẩn thận từng li từng tí nhìn lại, nhưng lúc hai người chạm mắt nhau thì cậu lại quay đầu né ngay lập tức.
"Em..." Ngu Duy Sanh muốn nói lại thôi.
Sầm Tinh vẫn cụp mắt xuống, đột ngột đưa bút sang. Cậu nghiêng người bôi bôi xóa xóa lên sổ, hai chữ "ngài" trên giấy nhanh chóng được sửa thành "anh".
Ngu Duy Sanh bó tay luôn: "Ý anh không phải thế."
Sầm Tinh cũng không biết hiểu theo cái nghĩa nào, cuối cùng lấy hết can đảm nhìn anh, còn cười với anh nữa.
Khách quan mà nói, Sầm Tinh là một cậu bé vừa dễ chịu vừa ưa nhìn. Khuôn mặt nho nhỏ, mũi miệng gì cũng thanh tú, chỉ có đôi mắt là to, khi cười khóe mắt hơi cong xuống, mềm mại lại đáng yêu.
Nhưng này cũng chưa đủ để khiến Ngu Duy Sanh xem nhẹ vấn đề mấu chốt. Anh gõ nhẹ đầu ngón tay lên hai chữ "kết hôn" rồi vẽ một vòng tròn: "Đây là gì?"
Sầm Tinh cúi đầu xuống, đưa mu bàn tay lên xoa xoa hai gò má đã đỏ bừng, dáng vẻ thẹn thùng.
Sự quỷ dị lan tràn trong không khí.
"Hình như em... hiểu lầm gì rồi đúng không?" Ngu Duy Sanh hỏi.
Sầm Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-cuoi-em-di-ma/2855234/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.