Ngu Duy Sanh có kinh nghiệm được theo đuổi rất đa dạng.
Anh đẹp trai xuất chúng, tính cách chín chắn, mấy năm sau khi du học về nước thay cha mẹ mình quản lý một phần sản nghiệp cũng có chút thành tựu. Bất kể là thời còn đi học hay sau khi bước chân vào xã hội rồi thì anh đều thuộc tuýp người thu hút người khác phái.
Trong đó cũng không thiếu người thẳng thắn táo bạo, nhưng đây lại là lần đầu tiên có người đi thẳng vào vấn đề không chút che giấu.
Ngu Duy Sanh bóc tờ giấy kia xuống, chỉ biết dở khóc dở cười trong lòng.
Cửa phòng Sầm Tinh vẫn đóng cứng. Đang là ngày nghỉ, trường học chưa khai giảng cậu không cần phải dậy sớm. Nhất thời Ngu Duy Sanh cũng không đoán được tờ giấy này được dán ở đâu bao lâu rồi, cái bạn bé này có phải đang giả vờ ngủ hay không.
Chỉ là tạm thời không đụng mặt nhau cũng tốt. Anh cũng tìm một cây bút, viết mấy chữ lên mặt sau tờ giấy đó rồi dán lại lên cửa phòng Sầm Tinh.
Sầm Tinh như kẻ trộm dán người lên cửa nghe ngóng mãi, xác nhận ngoài cửa không còn tiếng động nào nữa mới cẩn thận từng li từng tí vặn tay nắm đẩy cửa ra một khe hở.
Cả căn nhà vắng tanh, Ngu Duy Sanh đã đi rồi. Sầm Tinh thở phào, sau đó lại nghe thấy một tiếng "sàn sạt" khe khẽ, như có đồ gì rơi xuống đất. Sau khi ra khỏi phòng thì thấy trên đất có một tờ giấy.
Ngu Duy Sanh để lại cho cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-cuoi-em-di-ma/2855232/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.