Giang Ngạo Tuyết không trả tiền lại, vậy là hắn đã bán cho Trần Hạo một ân tình, hắn vui vẻ còn không kịp đây.
“Cảm ơn!”, Giang Ngạo Tuyết nói.
Được bạn của Trần Hạo cảm ơn, Lục Bách Vạn cười tươi như hoa!
Trần Hạo nói: “Nếu mọi chuyện đã xong xuôi, vậy tôi đi trước đây!”
“Vâng! Tôi tiễn cậu!”, Lục Bách Vạn cúi đầu khom lưng.
Sau đó, dưới vẻ mặt lấy lòng của Lục Bách Vạn, Trần Hạo và Giang Ngạo Tuyết ra khỏi công ty chính rồi lên xe!
Toàn bộ quá trình, Giang Ngạo Tuyết đều ngơ ngác, mãi cho đến lúc đi tới cạnh xe vẫn còn chưa kịp phản ứng!
Lục Bách Vạn nói: “Cậu Trần, có rảnh thì cậu hãy đến chỗ tôi uống trà, tôi sẽ chuẩn bị sẵn Kim Bất Hoán cho cậu!”
“Có lòng!”, Trần Hạo cười nhạt đáp lại một câu.
Một câu đáp lại lạnh nhạt của Trần Hạo cứ như là cho Lục Bách Vạn một niềm vui to lớn vậy.
Trên mặt người này đầy vẻ vui mừng, nói: “Đây là điều tôi nên làm, phục vụ cậu Trần là niềm vinh hạnh của tôi!”
Giang Ngạo Tuyết ngây người nhìn Lục Bách Vạn, cảm thấy hình như người này rất sợ Trần Hạo, trong lòng lại không nghĩ ra được là vì sao, Trần Hạo đã lên xe nổ máy, chở Giang Ngạo Tuyết rời đi.
Lục Bách Vạn cung kính đứng bên đường, mãi cho đến khi xe của Trần Hạo đi xa, hắn mới dám ngẩng đầu ưỡn ngực.
Đến lúc này, Lục Bách Vạn mới chính thức thở phào!
Chẳng biết từ bao giờ, cả người hắn đã toàn là mồ hôi, mới ở cùng Trần Hạo chưa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129093/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.