Tuy Kiều Ninh chưa ăn thịt heo nhưng tốt xấu gì cũng đã xem qua heo chạy, nghe lời Thẩm Tuấn vừa nói, trong đầu cô lập tức hiện lên hình ảnh Thẩm Tuần từ phía sau ‘làm’ cô.
Mặt cô đỏ bừng, miệng lưỡi đắng khô, cô khó chịu nuốt nước miếng để giảm bớt cảm giác không khỏe ở cổ họng.
Thẩm Tuấn vòng qua bàn ghế tới gần, Kiều Ninh thấy thế vô cùng hoảng sợ, cô vừa định chạy trốn thì bị Thẩm Tuấn nắm chặt cánh tay, một cơ hội cũng không cho cô chạy thoát.
Ba chữ kết hôn giả đều là thật, thế nhưng Thẩm Tuấn không những không tin mà còn hếch mũi lên tận trời, cố ý khiêu khích cô.
Tình huống bây giờ, không phải hắn định bá vương nghạnh thượng cung* chứ!!!
*Bá vương nghạnh thượng cung: cưỡng gian
Kích cỡ vật dưới háng thô lớn chưa tính đến, còn có cơ bụng tám múi bóng loáng tặng kèm, hằng ngày cô thấy hắn tập thể dục trong phòng khách, một ngày hơn hai trăm cái chưa than mệt. Nếu hắn ‘muốn’ chẳng phải cô đang sống sờ sờ sẽ bị lăn lộn tới chết trên giường sao, mới một ngón tay cô đã đau phát khóc.
Thẩm Tuấn tới gần cổ, cúi người nở nụ cười không mấy tốt đẹp, hơi thở có chút rối loạn.
Kiều Ninh vội vã gấp giọng: “Thẩm Tuấn----Thẩm Tuấn!!! Chuyện hai ta kết hôn giả là thật, anh không tin tôi có thể thề, nếu tôi nói dối tôi thề suốt đời này tôi sẽ làm quả phụ.”
“Nếu đúng vậy thì phạt anh hay phạt em đấy?’ Thẩm Tuấn nhướng mày, tươi cười sủng nịch, duỗi tay sờ nhẹ chóp mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-ho-cua-toi-mat-tri-nho-roi/214246/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.