Kiều Ninh bị hỏi, không biết phải trả lời hắn như thế nào, vì sao Thẩm Tuấn mất trí nhớ lại biến thành như vậy?
Không phải hắn theo chủ nghĩa không kết hôn à? Mặc dù mất trí nhớ, quên đi chuyện bọn họ giả vờ kết hôn, nhưng tư tưởng tính cách chắc hẳn sẽ không thay đổi chứ? Vì sao bây giờ hắn nóng lòng muốn chứng minh bọn họ là vợ chồng thật?
Là vì muốn làm cái kia à!!! Hắn mất trí nhớ kiểu gì mà biến thành người yêu ‘vận động’ thế!
Giờ phút này hai người chưa nói thêm một lời nào khiến bầu không khí càng trở nên xấu hổ, Thẩm Tuấn nhìn chằm chằm cô nở nụ cười nhàn nhạt, hình ảnh hắn cưỡng hôn lần thứ hai vọt lên đầu cô, nháy mắt mặt mày Kiều Ninh phủ từng rạng mây hồng.
Cũng may tiếng chuông điện thoại của Thẩm Tuấn chợt đổ, đánh vỡ không gian tràn ngập sự xấu hổ của Kiều Ninh.
Thẩm Tuấn nhìn điện thoại, nhấn vào nút nghe, tay hắn tùy ý đặt điện thoại trên mặt bàn.
“ Tiểu Tuấn à, mẹ đây con, chuyện mẹ nói con đừng ngượng nhé, chả là ở quê ba Tiểu Ninh có một thầy trung y chuyện trị mấy cái bệnh không ‘cứng’, liệt dương ấy con, mẹ vì tương lai hai vợ chồng con suy xét, con chọn ngày nào rảnh rỗi thì cùng Tiểu Ninh đi khám nha con.”
Là điện thoại của mẹ Kiều, Thẩm Tuấn không cần nghĩ cũng biết mẹ vợ gọi tới dặn cái gì, cho nên hắn mới mở loa ngoài cho cô nghe.
“Không cần đâu mẹ à, con không có vấn đề gì hết, ba mẹ vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-ho-cua-toi-mat-tri-nho-roi/214245/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.