Chưa kịp ăn mừng đóng máy bộ phim, Như Ngọc đã chết lặng khi nhìnthấy hai vạch đỏ trên que thử; linh tính bất an, Ngọc bỏ bữa, cô nhanhchóng đến bệnh viện gần đó, kết quả chẳng như cô mong đợi, em bé được ba tháng hai tuần tuổi. Ngọc khóc ròng, lo lắng đến toát cả mồ hôi, cô rút điện thoại ra nhắn tin cho cha của đứa trẻ trong bụng mình, đợi chờ…
Chẳng còn tâm trí mà liên hoan, cô lái thẳng xe về, trong lòng rốibời. Một ngày đầy bất ngờ, cô cũng không thể ngờ rằng, cô được chứngkiến toàn bộ cảnh ôm ấp nồng thắm của người yêu, nhưng lại không phảivới cô – mà với cái đứa cô thuê làm giúp việc nấu ăn kia? Mặt nóng bừng, giận dữ, không kìm nổi bình tĩnh; toan xuống đánh nhau một trận thìchuông điện thoại kêu; nhận được hai tin nhắn, một tin: “Mình chia tayđi” và tin kia chỉ một từ, ba chữ:”Phá”. Tổng cộng, chỉ vỏn vẹn 5 chữ,chỉ 5 chữ thôi mà làm cô cảm giác như mình đang xuống địa ngục. Khôngphải là cô chưa từng nghĩ việc đổ thừa cho Minh, nhưng cô lo sợ, nếu đẻ con ra mà không giống anh, rồi ngày nay khoa học phát triển, chỉ cần 1sợi tóc thôi cũng đủ tố cáo cô. Đang lúc mọi thứ quay cuồng thì Uyên gọi điện tới:
-”Ngọc à, hết tháng này mình xin nghỉ làm nhé, lịch học của mình bận quá…!”
Ngọc không buồn nghe hết. “Lẽ nào nó đã lên kế hoạch dụ dỗ anh nhữnglúc mình không có nhà? Nó đã nói những gì với anh? Con yêu tinh đó đãcho anh ăn gì?” Ngọc dường như phát điên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chon-ai-sieu-mau-hay-osin/57735/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.