*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chu Tự Hành bê ba bát mì tới phòng ăn, còn cả trứng chiên và thịt xông khói.
“Đồ trong tủ lạnh ít quá, ăn tạm chút đi.”
Hạ Tu Trạch kích động không thôi, “Thơm quá!”, cởi áo khoác đồng phục rồi ngồi xuống ghế, chọn phần lớn nhất đặt trước mặt mình, tay cầm thìa, tay cầm đũa vui sướng gõ gõ mặt bàn, “Cảm ơn anh Tự Hành.”
Chu Tự Hành hơi mỉm cười đáp lại. Cậu nghĩ xem có nên gọi Hạ Tập Thanh xuống ăn không, nhưng bọn họ giống như đối thủ trên sàn đấu vừa buông lời khiêu chiến, giờ cậu không biết nên dùng thái độ nào để đối mặt với anh ta. Cuối cùng Chu Tự Hành bỏ cuộc và ngồi xuống bàn.
Hạ Tập Thanh từ phòng khách đi tới phòng ăn, trên người nặng mùi thuốc lá, không nói lời nào, cúi đầu một ăn một miếng mì, sau đó ngẩng lên cười với Chu Tự Hành, “Thật ngon!”
Chu Tự Hành sững sờ, tay cầm đũa chọc chọc bát mì. Cậu không quen tiếp nhận lời khen từ người khác, từ nhỏ đã vậy, mỗi khi được khen ngợi, cậu luôn theo bản năng mà khiêm tốn đáp lại.
“Không đâu, nguyên liệu ít quá, lần sau…”
Lần sau?
Hai từ này vừa nói ra, Chu Tự Hành vội vàng kết thúc. Lần này chỉ là chuyện bất ngờ thôi, làm gì còn lần sau.
Hạ Tập Thanh cười khẽ, an tĩnh cúi đầu ăn mì.
Nếu nói về chỉ số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-thich-hinh-tuong-cua-em-2/2643643/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.