Edit: Sani
“Tiểu Mộc!”
Cố Vũ Thuần chạy ra cửa công ty giải trí Hoa Nhất, trông thấy Hạ Thụ ở góc xa xa, cô ấy chạy về phía cô.
Hạ Thụ giang tay ôm cô ấy: “Vũ Thuần!”
“A a a!” Cố Vũ Thuần vô cùng hưng phấn, ôm chặt lấy cô một lúc sau mới buông ra, nhìn Hạ Thụ từ trên xuống dưới.
“Thế nào, thế nào? Hai tháng nay cậu có khỏe không?”
“Tớ nhìn xem có gầy đi không? Hoắc Cận Hành chăm cậu cũng không tệ!”
“Cậu bỏ trốn với cậu ấy vui đến quên trời quên đất, cũng không thường xuyên liên lạc với tớ, thật sự là tức chết tớ!”
“Cậu yên tâm, tớ tốt lắm.” Hạ Thụ đè tay cô ấy lại: “Không ốm, không bệnh, cơ thể khỏe mạnh giống như trước đây.”
Cố Vũ Thuần yên lòng, yên lặng nhìn cô, mắt dần đỏ lên.
Hạ Thụ nhạy cảm phát hiện, cô lập tức đưa tay lau khóe mắt Cố Vũ Thuần: “Sao thế?”
Cô cười.
“Sao lại khóc?”
“Cậu đừng khóc mà, tớ đã trở về, không phải cậu nên vui vẻ sao?”
“Ừ được, không khóc, không khóc mà, mũi đỏ là heo con! Cố Vũ Thuần là heo con!”
Cố Vũ Thuần đánh Hạ Thụ.
Hạ Thụ vẫn cười, trong lòng vừa chua xót vừa ấm áp, tay nắm chặt tay cô ấy.
Cố Vũ Thuần hít mũi, buồn rầu nói: “Cậu… Cậu còn đi nữa không?”
Hạ Thụ cười trong veo: “Không đi nữa.”
“Thật sao?” Mắt Cố Vũ Thuần sáng lên: “Vậy cậu…”
Cô ấy đang định hỏi cô có tiếp tục làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-muon-em/1963267/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.