Họa Chiêu lại cẩn thận gấp nó, nhét vào túi áo.
Anh ta còn - tận tình- vuốt lại mép váy ngủ đã bị tôi giật lên quá cao, ghé sát tai tôi thì thầm: - Phản ứng với người yêu cũ như thế… có hợp lý không?-
Tôi nghiến răng, bật cười gằn: - Còn mạnh hơn mấy món đồ chơi một chút đấy.-
Tôi thật sự rất ghét thân thể này… ghét cái cách nó phản ứng sinh lý với anh ta một cách bản năng.
Tôi chỉ vào cửa sổ: - Anh có thể nhảy cửa sổ đi được không? Tôi không muốn chồng tôi hiểu lầm.-
- Hiểu lầm à?- Anh ta cong môi cười, vượt qua tôi.
- Cô Lê này, giữa chúng ta… có gì để hiểu lầm sao?-
Rồi anh ta dứt khoát mở toang cửa phòng.
Quả nhiên.
Da mặt đủ dày thì thiên hạ vô địch.
Vừa mở cửa ra, - chồng tôi- đang đứng ngay trước mặt.
Đó là một thanh niên dịu dàng, trắng trẻo, hoàn toàn đối lập với con mãnh thú sau lưng tôi.
Anh ấy mỉm cười, ánh mắt cong cong, nhìn thấy một người đàn ông sống sờ sờ lại còn bước ra từ phòng tôi thì cũng chỉ thản nhiên hỏi: - Vợ yêu, em đang tiếp khách à?-
Tôi gật đầu.
Anh ấy liếc qua cổ tôi: - Quả nhiên là muỗi độc, c.ắ.n sưng cả lên rồi.-
Muỗi này không phải muỗi bình thường.
- Lát nữa anh bôi t.h.u.ố.c cho em.-
Anh ấy dịu dàng nói.
- À đúng rồi, bạn em tên gì vậy?-
Từ lúc thấy - chồng tôi- , Họa Chiêu vẫn im lặng không nói một lời.
Như một ngọn núi đen khổng lồ lặng lẽ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chi-la-nam-chinh-cua-minh-em/4805003/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.