Hạ Diệp Chi được khích lệ nhưng cô không hề cảm thấy vui vẻ.
Cô cảm thấy chuyện này là lạ, đáng ra cô nên cảm thấy vui vẻ mới đúng.
Cô luôn muốn để cho Tiêu Thanh Hà vui vẻ, muốn được Tiêu Thanh Hà khích lệ, nhưng tại sao Tiêu Thanh Hà khen cô rồi cô lại cảm thấy không vui chứ?
Tiêu Thanh Hà nói tiếp: “Diệp Chi, con nghe mẹ nói, con làm như vậy rất đúng, sau này vẫn làm như vậy nữa có biết không?”
Hạ Diệp Chi không lên tiếng, bởi vì cô luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Bên ngoài vang lên tiếng động cơ xe hơi, ánh mắt Tiêu Thanh Hà sáng lên: “Là Hương Thảo tan học trở về.”
Mà Hạ Hương Thảo đi học đều có xe riêng đưa đón, lúc này Hạ Lập Nguyên còn chưa tan tầm người trở về chắc hẳn là Hạ Hương Thảo.
“Mẹ đi xuống trước xem chị của con một lát. Chị của con không thích thấy con. Con ngoan ngoãn ở trong phòng đừng xuống lầu chọc giận chị con.”
Tiêu Thanh Hà nói xong thì đi ra ngoài.
Lúc đi tới cửa, bà ta quay đầu căn dặn Hạ Diệp Chi một lần nữa: “Diệp Chi, nhớ kỹ lời mẹ vừa dặn.”
Tiêu Thanh Hà nói xong không đi ngay mà đứng ở cửa chờ Hạ Diệp Chi trả lời.
“Dạ.”
Hạ Diệp Chi ngoan ngoãn trả lời, nhưng cô cảm thấy trong lòng uất nghẹn đến khó chịu.
Tiêu Thanh Hà mỉm cười, sau đó mới nhẹ nhàng đóng cửa lại bước ra ngoài.
Hạ Diệp Chi ngồi sững sờ trên ghế trong chốc lát, sau đó cô đi tới cửa rón rén mở cửa bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755152/chuong-915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.