Tiêu Thanh Hà vội vàng đứng dậy nói: “Không có chuyện gì.”
Lúc bà ta đứng dậy đồng thời cũng lặng lẽ đẩy Hạ Diệp Chi ra.
Tuy Tiêu Thanh Hà đối xử thờ ơ với Hạ Diệp Chi nhưng trong lòng cô vẫn rất xem trọng Tiêu Thah Hà.
Hạ Diệp Chi đứng bên cạnh dè dặt quan sát Tiêu Thanh Hà, cô thấy mu bàn tay của Tiêu Thanh Hà bị trầy rách da.
Cô hơi tức giận quay đầu trừng mắt với Hạ Hương Thảo, lớn tiếng nói: “Tại sao chị lại đẩy mẹ? Mẹ cũng chỉ là quan tâm chị thôi.”
Hạ Hương Thảo nghe Hạ Diệp Chi mắng xong, vẻ mặt thay đổi: “Mày đang mắng tao?”
“Diệp Chi, con nói vớ vẩn gì đấy?” Tiêu Thanh Hà thấy vẻ mặt không đúng của Hạ Hương Thảo, vội vàng lên tiếng ngăn Hạ Diệp Chi lại.
“Mẹ, chị ấy đẩy mẹ là chị ấy không đúng!” Hạ Diệp Chi quay đầu, nghiêm túc cãi lại Tiêu Thanh Hà.
Nhưng trong mắt Tiêu Thanh Hà chỉ có Hạ Hương Thảo, làm sao sẽ quan tâm trong lòng Hạ Diệp Chi suy nghĩ gì.
Sắc mặt bà ta nghiêm khắc nói: “Diệp Chi, mẹ bảo con phải xin lỗi chị con ngay bây giờ!”
“Mẹ…” Hạ Diệp Chi bị vẻ mặt của Tiêu Thanh Hà dọa sợ, hơi luống cuống nhìn bà ta.
Tiêu Thanh Hà lại kéo tay cô, đẩy về trước nói: “Mau xin lỗi đi. Mẹ bảo con xin lỗi con không nghe sao?”
Hạ Diệp Chi cũng không cho rằng mình đã làm sai điều gì.
Nhưng cô biết mình nên nghe lời của Tiêu Thanh Hà, nhưng khi thấy gương mặt của Hạ Hương Thảo, cô lại ngập ngừng không nói lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755153/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.