Châu Phủ.
Châu Tuyết Lạc và Tiểu Quỳ đi vào trong, hai tên lính canh cửa liền cúi đầu nói ''Tiểu Thư!'' rồi tiếp tục canh gác.
Một phu nhân tao nhã đi đến chỗ cô ấy ''Cuối cùng con cũng chịu quay về rồi, con có biết phụ thân con lo lắng đến mức nào không?''
''Con chỉ mới ra ngoài chơi một chút thôi mà!'' Tuyết Lạc nũng nịu đáp.
''Con thân là con gái phải ở nhà ngoan ngoãn theo ta học hỏi cho đàng hoàng chứ đâu thể rong chơi bên ngoài suốt ngày đã vậy còn đi chơi đến đêm thế này! Tương lai của Tô thị và Châu gia biết phải làm sao đây?'' Bà ấy than trách nói.
''Phu nhân đừng trách tiểu thư a! Điều là lỗi của nô tỳ, con không nên để tiểu thư ra ngoài!'' Tiểu Quỳ nhanh miệng nói.
''Đừng nói nữa, con mau theo ta vào trong gặp người.'' Tô Vân nói xong liền cùng Tuyết Lạc đi vào trong.
''Phụ thân, nữ nhi về rồi!'' Tuyết Lạc khép nép nói.
''Về thì tốt rồi, sau này con đừng ra ngoài lêu lỏng nữa dù gì cũng sắp gả đi rồi!'' Châu Hạ Dương ôn nhu nói.
''Nữ nhi biết rồi a, nhất định sẽ không để phụ thân buồn lòng.'' Cô luôn nhớ rõ bản thân đã đính ước với một vị công tử họ Thẩm ở thôn kế bên nhưng cả hai chưa từng gặp mặt chưa kể cô đã cảm mến vẻ bề ngoài của tên nam nhân lạ mặt lúc nảy.
Bên ngoài Châu Phủ.
''Giống quá, họ thật sự rất giống với ba người đó Tô Vân, Châu Hạ Dương, Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-binh-minh-lanh-leo/2883328/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.