Edit: Đậu Xanh
Thương Nhàn lo lắng cả đêm, nhưng không hề có số điện thoại lạ nào gọi vào di động của cô.
Cho đến gần sáng, cô rốt cuộc cũng mơ mơ màng màng chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, kết quả là hơn một giờ, điện thoại di động của cô đột nhiên rung lên, Thương Nhàn giật nảy mình vội vàng bật thẳng dậy cứ như cá chép vượt vũ môn, nhặt điện thoại di động bị cô đá xuống đất lên xem, xem có phải là....tin nhắn bán hàng.
Thương Nhàn: "..."
Thương Nhàn đã ném số điện thoại đó vào danh sách đen một cách độc ác.
Nằm được vài giây, cô lại trở mình, mở điện thoại để bật chế độ im lặng rồi lăn ra ngủ tiếp.
Thương Nhàn thở phào nhẹ nhõm trước khi thiếp đi - lần này có thể yên tâm đi ngủ rồi.
Tuy nhiên, vào lúc 6 giờ sáng ngày thứ hai,
Thương Nhàn với hai quần thâm trên mắt, cô đứng trước gương với gương mặt vô cảm và bắt đầu thoa kem che khuyết điểm.
——
Cả một đêm cậu thiếu niên xinh đẹp kia đều ở trong giấc mơ, nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời với cô. Vậy cũng thôi đi, tại sao mơ một hồi thì đột nhiên thấy bản thân đang ở 18 tầng địa ngục.
Cũng may là chuông báo thức reo sớm.
Thương Nhàn ngáp một cái, suy nghĩ với vẻ mặt không chút biểu cảm
Lớp học tiếng Anh của Phạm Manh trong học kỳ này được xếp vào lúc 10 giờ. Có tổng cộng tám tiết trong năm ngày, trong đó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-dien/3517038/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.