Edit: Đậu Xanh
Thương Nhàn hay khoe khoang rằng khả năng ứng biến của cô luôn đứng hạng nhất.
Nhưng vào thời khắc này, mặc dù cô đã đoán trước được qua hai chữ "Bạc Ngật" trên bảng thành tích, nhưng khi nhìn thấy ngu đang đứng trước cửa phòng học, cô lại ngẩn ra trong vài giây.
Cậu mới là người phản ứng trước.
Đôi mắt cậu bổng sáng lên, cậu bước về phía bục giảng như phản xạ có điều kiện——
"Làm sao mà cô..."
Thương Nhàn không đợi ba chữ "lại ở đây" còn lại kịp phát ra, liền ngắt lời cậu.
"Cậu là lớp trưởng đúng không?"
Bạc Ngật sửng sốt trước giọng điệu đột ngột trở nên nghiêm túc của cô, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn gật đầu trước câu hỏi của Thương Nhàn.
"Vâng, là em."
"..."
Dãy hành lang phía ngoài lớp học phủ đầy ánh nắng ban mai, giống như những hạt phấn vàng li ti, tạo thành những vệt nắng lốm đốm vương vãi trên vai cậu.
Mái tóc đen ướt sũng giống như vừa mới gội, cậu đứng dưới bậc thềm, dùng gương mặt mang nét đẹp trẻ trung tràn đầy sức sống kia, chăm chú nhìn cô không chớp mắt.
Cậu không giấu được niềm vui đong đầy trong ánh mắt, đôi mắt trong trẻo, thuần khiết, dường như bên trong đó chứa đựng ánh sáng.
Chân thành và đẹp đẽ.
Thương nhàn cứ như làm việc xấu bị bắt quả tang.
Cô cố gắng buộc mình phải rời mắt khỏi cậu.
"Tôi là Thương Nhàn, giáo viên dạy thay tiếng Anh của lớp các bạn."
Cậu ngây người trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-dien/3517039/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.