Người giúp việc đi ra ngoài kiểm tra một lần nữa trước khi đi ngủ, vừa bước ra bà đã hốt hoảng hét lên rồi vội chạy đến đỡ Âu Diệu Hàm. Mọi người ở bên trong nghe tiếng hét của bà liền đi ra xem thử là có chuyện gì, Phương đại thiếu gia thấy Âu Diệu Hàm ngất xỉu thì lo lắng chạy đến nhưng lại chậm hơn Cố Tư Nhuệ, Cố thiếu gia để cô tựa vào người của mình, kiểm tra thấy cô chỉ bị ngất đi mới an tâm sau đó quay sang hỏi người giúp việc: “Có chuyện gì vậy? Sao đột nhiên Diệu Hàm lại ngất xỉu ở đây vậy?”
Người giúp việc lắc đầu: “Tôi cũng không biết là có chuyện gì nữa ạ, tôi ra kiểm tra như mọi khi thì thấy Âu tiểu thư ngất xỉu ở đây.”
Cố Trân Dao xoay qua xoay lại tìm em trai nhỏ của mình, không thấy anh đâu cô cau mày lên tiếng: “Ngạn Thanh đâu rồi? Mới vừa thấy em ấy đứng đây cơ mà.”
Lời nói vừa dứt, Cố tiểu thiếu gia đã xuất hiện, dáng vẻ vô cùng gấp gáp, hoảng loạn: “Không thấy Hoa Hoa đâu cả, cô ấy biến mất rồi.”
“Cái gì?” Tất cả mọi người đồng loạt thốt lên trong sự cả kinh, sao lại đột nhiên biến mất?
Phương Hà Uy vội vàng đi kiểm tra camera, tất cả đều nhìn thấy Phương Châu Hoa bị một ông lão đưa đi, Phương Thiên Bảo nhíu chặt đôi mày lại gần màn hình để nhìn kỹ hơn: “Ông ta là ai vậy? Các người có biết người này không?” Xác nhận bản thân không biết ông lão đó, anh xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-la-ma-ca-rong/3469389/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.