Ông lão thấy dáng vẻ sợ sệt, không tin thì khẽ lắc đầu bất lực, cười nhẹ nói tiếp: “Bộ dạng của cô lúc này trông giống hệt mẹ cô năm xưa. Tôi quên giới thiệu với cô, tôi tên là Lee là thuộc hạ cũ của Dương Hoài Châu, trông tôi già như vậy thôi nhưng thật ra tôi bằng tuổi với Cố Vĩnh Lâm, tôi bị như thế này là do một tay Dương Hoài Châu tạo nên.”
Phương Châu Hoa nheo mắt khó tin, nghi hoặc hỏi: “Ông biết mẹ tôi? Ông nói ông không làm hại đến tôi vậy ông bắt tôi đến đây làm gì?” Cô không quan tâm Lee bao nhiêu tuổi, thuộc hạ cũ hay mới, điều cô quan tâm chính là chuyện ông có quen biết với mẹ cô.
“Tôi bắt cô đến đây là muốn nói cho cô biết sự thật, sở dĩ tôi chỉ nói cho cô biết là vì người tôi nói tới là mẹ của cô, điều quan trọng là với tính cách của mấy người ở cạnh cô thì chắc chắn bọn họ sẽ không nghe, không tin những gì tôi nói. Hơn nữa tôi không thể xuất hiện ở ngoài quá lâu nếu bị Dương Hoài Châu tìm được thì tôi chưa kịp nói gì đã bị ông ta giết chết rồi.”
Phương tiểu thư vẫn đề phòng cảnh giác người trước mặt, chỉ vài câu nói như thế sao cô có thể dễ dàng tin được.
Lee kéo ghế ngồi xuống, đôi mắt nhìn thẳng về phía của Phương Châu Hoa sau đó bắt đầu hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, Lee hít sâu một hơi chậm rãi nói: “Chắc cô đã nghe về chuyện mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-la-ma-ca-rong/3469390/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.