Ngày hôm nay trôi qua chẳng khác mấy so với ngày hôm qua. Trước mặt mẹ Dịch, hai người vẫn vui vẻ hạnh phúc với nhau, nhưng khi mẹ Dịch vừa quay đi thì Tâm Dao liền bày ra vẻ mặt ghét bỏ. Điểm khác duy nhất có lẽ là đến giờ ngủ, Dịch Thành tự giác lại sofa chứ không tranh với cô nữa. Tâm Dao hài lòng gật đầu, xem như là có tiến bộ.
Ngày hôm sau nữa, mẹ Dịch chuẩn bị đồ ra về. Tâm Dao vui vẻ ra mặt nhưng vẫn hỏi: “Mẹ về sớm thế ạ? Sao không ở lại với tụi con thêm một thời gian nữa?”
“Thôi, mẹ đến để xem hai đứa sống thế nào thôi. Nay thấy hai đứa cũng ổn thì mẹ về, không thì ba nó ở nhà lại uống rượu.” Mẹ Dịch biết hai ngày qua giữa hai người có gì đó rất gượng gạo, song vì cũng không thể mãi xen vào chuyện của tụi nhỏ nên bà nhắm mắt cho qua.
“Vậy mẹ về cẩn thận nhé.” Tâm Dao mỉm cười. May quá, cuối cùng thì khoảng thời gian như ở địa ngục cũng kết thúc.
Chờ đến khi mẹ đi khỏi, Dịch Thành bỗng hỏi: “Hôm nay có rãnh không?”
“Hả? Hỏi tôi sao?” Tâm Dao quay lại thì thấy hắn vẫn mặc đồ ở nhà, có vẻ như không định đến công ty. Cô ngẫm lại, gật gật đầu: “Rãnh.”
“Vậy chuẩn bị đi, ra ngoài với tôi.” Dịch Thành xoay người trở về phòng. Hai ngày qua có mẹ ở nhà nên hắn không đưa cô tới chỗ Vương Việt được, hôm nay là một cơ hội tốt để đưa cô tới đó.
Mặt Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558488/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.